Tại sao phải quay vào bên trong?

12:52 28/11/2022

Chúng ta sống/trưởng thành/phát triển nhờ tương tác với thế giới bên ngoài. Không chịu tương tác với thế giới bên ngoài, động vật xã hội không thể tạo nên những cuộc cách mạng kỳ vĩ cả trong nông nghiệp, công nghiệp cũng như nhận thức của chính mình.

Nhưng, "bên ngoài" vừa như một đối tượng chinh phục, một thách thức lý thú, lại vừa như một cạm bẫy mà nếu không cẩn thận lại trở thành tác nhân gây đau khổ cho chính mình. Ai đó tấn công/nói xấu sau lưng ta, đấy là một biểu hiện bên ngoài. Ai đó ném chua, cay, mặn, đắng vào đời ta, đấy là một biểu hiện bên ngoài. Nếu cứ chạy theo cái bên ngoài, coi cái bên ngoài như căn cứ luận duy nhất/tuyệt đối đúng của đời mình thì những hệ lụy nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Ai đó ném ớt từ bên ngoài, ta thấy đời mình cay. Ai đó ném chanh từ bên ngoài, ta thấy đời mình chua. Ai đó ném thuốc độc từ bên ngoài, ta thấy đời mình đắng. Ta phụ thuộc hoàn toàn vào cái bên ngoài. Vậy thì năng lực làm chủ bên trong của ta đâu? Tôi có một chị bạn bị phụ thuộc vào cái bên ngoài một cách quá mức.

Ảnh: ST

Chỉ cần nghe ai đó nói người A, người B, người C nói xấu sau lưng mình là chị lập tức tìm gặp người A, người B, người C để "hỏi cho ra nhẽ". Chị không chịu được những lời chê sau lưng, luôn tưởng tượng/sợ hãi với một chùm những lời chê sau lưng. Và, trái lại, nếu được khen, kể cả khen sau lưng lẫn khen trước mặt, chị đều sung sướng ra mặt. Khoa học tâm lý gọi những người dạng này là những người sống thứ sinh. Tức là những người sống bằng khen/chê dư luận, coi khen/chê dư luận như chân lý tối thượng của cuộc đời mình. Khỏi nói cũng thấy, năng lực làm chủ nội tâm của những người này yếu đuối tới đâu.

Lại tồn tại những kiểu người không quá nhạy cảm với những khen/chê bên ngoài, nhưng luôn có xu hướng chạy theo những giá trị bên ngoài. Thấy bạn bè mình có một chức vụ, họ cũng phải làm mọi cách, mọi kiểu để hy vọng có được chức vụ. Thấy bạn bè mình có một chiếc ô tô xịn, họ cũng phải làm mọi cách để mua một chiếc ô tô xịn. Thấy bạn bè mình có biệt thự sang trọng, họ cũng phải cố nói với bạn bè là mình cũng có biệt thự sang trọng ở chỗ nọ, chỗ kia, cho dù cái biệt thự ấy chỉ có trong thế giới tưởng tượng của họ. Những người này rất sợ mình không có những thứ mà bạn bè xung quanh mình có. Và, họ thường coi vật chất, quyền lực, năng lực sở hữu là thước đo duy nhất của cuộc đời. Họ thường có xu thế gần gũi, cung phụng, sợ hãi những người giàu có hơn mình, quyền lực hơn mình và coi khinh những người nghèo khó hơn mình, vai vế dưới mình.

Câu hỏi đặt ra, cố chạy theo những thước đo bên ngoài, làm chủ các hệ giá trị bên ngoài có hạnh phúc không? Câu trả lời là có, nếu hiểu hạnh phúc đơn thuần chỉ là một sự thỏa mãn về cảm xúc. Tôi muốn tiền và tôi có tiền, thế là hạnh phúc rồi. Tôi muốn quyền và tôi có quyền, thế là hạnh phúc rồi. Tôi muốn sở hữu/điều khiển/chi phối người khác và tôi được sở hữu/điều khiển/chi phối người khác, thế là hạnh phúc rồi. Vấn đề nằm ở chỗ: Sự thỏa mãn đó có vĩnh viễn không? Bạn duy trì được sự giàu sang, quyền lực trong bao nhiêu năm, bao nhiêu đời, bao nhiêu thế hệ? Đã có những trường hợp mà khi có quyền thì có tất cả, nhưng chỉ cần nghỉ hưu là mất tất cả. Mất quyền đã đành. Mất cơ hội kiếm tiền đã đành. Mà còn mất cả bạn bè, anh em, đồng chí.

Ảnh: ST

Như đã nói ngay từ đầu, là một động vật xã hội, chúng ta chắc chắn phải tương tác với thế giới bên ngoài. Muốn hay không muốn cũng không thể đoạt tuyệt được thế giới bên ngoài, với những hệ giá trị và tiêu chuẩn thẩm mĩ của xã hội bên ngoài. Nhưng, nếu quá chú trọng cái bên ngoài, tuyệt đối hóa cái bên ngoài và nhất nhất không chịu quay vào bên trong để kiểm nghiệm những vận động ở tâm thức bên trong thì khả năng mất mát, sụp đổ là rất lớn. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là một người cụ thể, sống ở một thời điểm cụ thể, cách chúng ta khoảng 2.600 năm trước. Thời điểm ấy rất nhiều người đi theo Đức Phật, tức là đi theo những hệ giá trị tốt đẹp ở bên ngoài mình. Việc đi theo, gần gũi, thậm chí được sống cạnh Đức Phật từng ngày, từng giờ có phải là điều kiện tối quan trọng dẫn tới giải thoát hay không?

Trong số các đệ tử của Đức Phật có một đệ tử tên là Ananda, người mà trước khi trở thành đệ tử lại là anh họ của Đức Phật. Theo nhà huyền môn Osho - một bậc thầy tâm linh nổi tiếng của Ấn Độ - thì trước khi để Đức Phật thọ giáo cho mình, Ananda đã đưa ra 3 điều kiện quan trọng. Thứ nhất: Người không được bắt ta đi truyền đạo, nếu ta không mong muốn. Thứ hai, ta dắt tới một người, người phải thọ giáo ngay. Thứ ba, ta thắc mắc điều gì, ngươi phải trả lời ngay, chứ không được để ta chờ đợi. Đức phật chấp nhận cả 3 điều kiện này và sau đó thọ giáo cho Ananda. Đây là một trường hợp rất hiếm hoi, đến gặp Đức Phật, đưa ra các điều kiện và lập tức được chấp nhận. Osho lý giải: Vì Đức Phật sống với người anh họ của mình từ nhỏ, rất hiểu bụng dạ người này, nên tin rằng người ấy đưa ra 3 điều kiện thế thôi, chứ không bao giờ sử dụng. Quả đúng như vậy, hàng chục năm sau đó, Ananda lặng lẽ đi theo Đức Phật, ở gần Đức Phật và trở thành người chăm lo khăn áo cho ngài. Gần gũi, mật thiết, ân tình như vậy, nên trong cái khoảnh khắc Đức Phật nhập Niết Bàn, Ananda đã rơi nước mắt. Lúc ấy Đức Phật đã nói một trong những câu cuối cùng với người đệ tử gần gũi nhất của mình:

- Ananda, hãy là ánh sáng soi tỏ chính ngươi. Ta không phải ánh sáng của ngươi và ta không phải cứu tinh của ngươi. Cái chết của ta không thay đổi điều gì cả. Thực chất bây giờ ngươi sẽ phải hiểu điều ta nói trong suốt sáu mươi năm qua, đừng mãi lầm tưởng, chỉ bởi vì phụng sự ta và đã vô cùng tận tụy. Thật khó để có được sự tận tụy đến vậy, nhưng điều đó không thể cứu rỗi được ngươi.

Câu nói này thật sự ý nghĩa. Nó chứng tỏ, đi theo Phật, ở gần Phật, phụng sự Phật không làm nên sự cứu rỗi. "Ananda, hãy là ánh sáng soi tỏ chính ngươi" - hóa ra chỉ có mình mới cứu rỗi nổi chính mình. Phật giáo khác các tôn giáo hữu thần ở chỗ này: Nếu các tôn giáo hữu thần tin rằng luôn có một thế lực siêu phàm nào đó cứu rỗi chúng ta thì Phật giáo không tin như vậy. Đức Phật không phải thần linh, không phải người cứu rỗi. Đức Phật chỉ là người tỉnh thức, tức là người hiểu quy luật của cuộc đời, từ đó đưa ra những công thức quý báu để mỗi chúng sinh tham khảo/áp dụng, từ đó tự tìm cách cứu rỗi cuộc đời mình. Công thức là của Đức Phật. Nhưng, tham khảo/áp dụng công thức là việc của mỗi chúng sinh. Do vậy, cứu rỗi là câu chuyện của mỗi chúng sinh.

Muốn là ánh sáng soi tỏ chính mình như những gì Đức Phật nói với Ananda thì chẳng còn cách nào khác ngoài việc quay vào bên trong, quan sát tâm thức và tìm cách làm chủ tâm thức trước muôn trùng biến thiên, bão tố của cuộc đời. Có lần Đức Phật nói, nếu tâm ta chỉ là một cốc nước, người ta ném vào đó một nắm muối, cốc nước sẽ mặn. Nhưng, nếu tâm ta là một dòng sông thì đừng nói một nắm muối, nhiều nắm muối cũng chẳng làm dòng sông mặn thêm lên. Do vậy, thay vì mong mỏi người ta không ném muối, hãy tìm cách biến tâm thức mình từ cốc nước thành một dòng sông. Muốn vậy thì phải thực hành quan sát tâm thức một cách nghiêm túc, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút.

Tâm ta đang ở đâu?

Tâm ta đang muốn gì?  

Tâm ta rồi sẽ trôi về đâu?

Đấy là những câu hỏi tối quan trọng để luyện tâm, từ đó dần dần tiến tới quá trình làm chủ tâm. Với những bậc tu sĩ, quá trình làm chủ tâm có thể được đẩy tới mức tuyệt đối, tới mức mà mọi mưa - nắng, vui - buồn ở bên ngoài đều không thể làm thế giới bên trong của họ lung lay. Nhưng, chúng ta là những người bình thường chứ không phải tu sĩ. Chúng ta vẫn phải sống với những tương tác bên ngoài rất đời thường, ở cả khuôn khổ gia đình lẫn khuôn khổ xã hội. Do vậy, làm chủ tâm - làm chủ cái bên trong lại có mối quan hệ rất tinh tế với hoàn cảnh bên ngoài. Nếu cái bên ngoài của chúng ta quá bi đát, vợ ta chết đói, con ta chết khát thì làm sao ta "chủ tâm" cho được! Ngược lại, nếu cái bên ngoài của chúng ta quá ê hề, thừa mứa và sự ê hề, thừa mứa đó luôn là một hấp lực ghê gớm của ta thì làm sao ta chủ tâm cho được!

Thực tế, có những người chỉ nhận thức được giá trị của việc quay vào bên trong sau khi phải trải qua một tai nạn nào đó của cuộc đời. Lại có những người ngay từ đầu đã giác ngộ được giá trị của cái bên trong và luôn biết cách cân bằng giá trị bên trong với giá trị bên ngoài. Mỗi hoàn cảnh, mỗi căn cơ sẽ dẫn đến mỗi trường hợp khác nhau. Chúng ta không nên so sánh những trường hợp đó rồi phán xét. Điều duy nhất chúng ta cần nhận thức chỉ là: Tâm thức bên trong có giá trị đặc biệt của nó. Quay vào bên trong, làm chủ con người bên trong và tạo ra một mối liên hệ nhịp nhàng giữa bên trong và bên ngoài có thể là chìa khóa hạnh phúc trong cuộc sống quá ồn ào hôm nay.

Nguyễn Mỹ Linh

Sáng 19/12, tại Hà Nội, Thượng tướng Trần Quốc Tỏ, Uỷ viên Trung ương Đảng, Phó Bí thư Đảng uỷ Công an Trung ương, Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra (UBKT) Đảng uỷ Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an đã dự, chỉ đạo Hội nghị tổng kết công tác năm 2025, triển khai chương trình công tác năm 2026 của Cơ quan UBKT Đảng uỷ Công an Trung ương.

Là quốc gia đầu tiên trên thế giới thực thi lệnh cấm toàn diện người dưới 16 tuổi sử dụng mạng xã hội, Australia đang tiến hành một cuộc thử nghiệm chính sách chưa có tiền lệ. Động thái này, bắt đầu từ ngày 10/12/2025, không chỉ làm thay đổi đời sống kỹ thuật số của hàng triệu thanh thiếu niên trong nước mà còn đặt ra một tiêu chuẩn toàn cầu mới khiến các chính phủ và tập đoàn công nghệ trên khắp thế giới phải theo dõi sát sao.

Gần 7 năm kể từ khi Kết luận thanh tra số 585 (KLTT) được ban hành, những tồn tại, sai phạm trong quản lý tài chính và đất đai tại xã Triệu Đại, huyện Triệu Phong (nay là xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị) vẫn chưa được xử lý dứt điểm. Thực tế cho thấy, việc kéo dài không chỉ bắt nguồn từ các khoảng trống pháp lý trong quá trình xử lý, mà còn xuất phát từ cách thức tổ chức thực hiện của chính quyền và cơ quan chức năng địa phương thời kỳ trước chưa thực sự thấu tình, đạt lý, khiến vụ việc rơi vào trạng thái bế tắc kéo dài.

Không bục giảng, không phấn trắng, nhưng suốt hàng chục năm qua, bước chân của ông KLuận – Trưởng ban Công tác Mặt trận ấp 4, xã Tà Lài, tỉnh Đồng Nai - chưa bao giờ ngơi nghỉ. Giữa nắng bụi hay đêm tối đại ngàn, người đàn ông ấy vẫn lặng lẽ đi từng ngõ, gõ từng nhà để "níu" lũ trẻ ở lại với lớp học, thắp lên niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn cho đồng bào Mạ, Stiêng.

Không còn chỉ là những băng nhóm hoạt động trong thế giới ngầm khép kín, tội phạm có tổ chức ở châu Âu đang “tái cấu trúc” để thích nghi với kỷ nguyên số. Với một “DNA mới” lai giữa không gian mạng và đời thực, các mạng lưới tội phạm ngày càng khó nhận diện, khó truy vết và trở thành thách thức an ninh nội khối mang tính cấu trúc đối với Liên minh châu Âu (EU).

Báo cáo với Bộ Xây dựng vào ngày 12/12 vừa qua, ông Bùi Hòa Án, Phó Giám đốc Sở Xây dựng TP Hồ Chí Minh đã nêu ra loạt giải pháp trong chuyển đổi phương tiện giao thông “xanh” đang được thành phố ưu tiên triển khai. Tổng lượng phát thải CO2 cả gián tiếp và trực tiếp từ giao thông đường bộ tại thành phố vào năm ngoái đã ở mức 10,8 triệu tấn. Trong đó riêng phương tiện cá nhân là xe gắn máy và xe hơi chiếm tới 49% tổng lượng phát thải…

Thời tiết nắng ráo diễn ra tại hầu khắp các tỉnh thành trên cả nước với nền nhiệt cao nhất tại miền Bắc dao động khoảng 27 độ C còn ở miền Nam ở mức 34 độ C. Thủ đô Hà Nội trời nắng đẹp.

Viện KSND tối cao vừa ban hành cáo trạng truy tố Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng Giám đốc và Phó Tổng Giám đốc Công ty Z Holding cùng 15 bị can khác trong vụ án “Sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm”, “Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng” và Rửa tiền” xảy ra tại Công ty Z Holding với số tiền gần 6.700 tỷ đồng.

Ngày 18/12, Viện An ninh phi truyền thống (Trường Quản trị và Kinh doanh, ĐH Quốc gia Hà Nội) phối hợp cùng Cổng Thông tin điện tử Chính phủ và Việt Nghiên cứu Phát triển kinh tế-xã hội Hà Nội tổ chức Tọa đàm với chủ đề "An ninh phi truyền thống trong quản trị đô thị Hà Nội: Thực trạng - thách thức - giải pháp bền vững".

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文