100 năm sân khấu kịch nói: Tìm lại thời vàng son

20:51 29/10/2021

Trải qua 100 năm phát triển, sân khấu kịch nói Việt Nam đã có một thời rực rỡ, tạo ra những dấu mốc huy hoàng trong lịch sử sân khấu. Đó là thập niên những năm 70, 80, 90 của thế kỷ trước, một thời mà các nghệ sĩ bây giờ vẫn gọi là đỉnh cao của sân khấu kịch nói Việt Nam.

Thế nhưng bây giờ, sân khấu kịch nói đang đứng trước quá nhiều thử thách. Chỉ còn đó tình yêu nghề, ngọn lửa nghề vẫn âm ỉ cháy trong các nghệ sĩ.

Có lẽ vì thế mà khi chúng tôi trò chuyện với các nghệ sĩ tiền bối, họ hay nhắc đến những hào quang của sân khấu, thời khán giả xếp hàng dài mua vé, thời của những vở có thể diễn hàng nghìn đêm... Thời khán giả và nghệ sĩ khóc cười với những vui buồn trên sân khấu.

Cảnh trong vở “Chén thuốc độc” - vở kịch đầu tiên của sân khấu kịch nói Việt Nam của tác giả Vũ Đình Long vừa được dàn dựng lại.

Đó là thập niên rực rỡ nhất của sân khấu Việt Nam, khi chúng ta có những “tên tuổi vàng” của làng sân khấu kịch nói như Lưu Quang Vũ, Xuân Trình, Nguyễn Đình Nghi, Doãn Hoàng Giang, Xuân Huyền, Lê Hùng. Và đó cũng là thời sinh ra thế hệ diễn viên vàng của sân khấu Việt Nam, các NSND Trọng Khôi, NSND Lan Hương, NSND Lê Khanh, NSND Hoàng Dũng, NSND An Tú, NSUT Thanh Tú... Thế hệ trẻ hôm nay cũng đang kể tiếp câu chuyện của sân khấu kịch nói Việt Nam, nhưng khó khăn và nhọc nhằn hơn khi sân khấu đứng trước quá nhiều thách thức.

Đại dịch COVID -19 đã làm đóng băng sân khấu kịch nói vốn đã sống èo uột nhiều năm qua. Sân khấu đang mất dần khán giả. “Sân khấu kịch nói đang đứng trước quá nhiều thử thách. Chưa bao giờ thấy kịch nói lại trầm buồn đến thế. Khán giả gần như quay lưng lại với sân khấu và chúng ta cũng loay hoay với việc kéo khán giả trở lại sân khấu.

Đột phá và thay đổi, đó là điều kiện tiên quyết để lấy lại sức sống của sân khấu kịch, nhưng có một điều kiện còn quan trọng hơn, đó là nuôi dưỡng tình yêu nghề, sự đam mê cháy bỏng với sân khấu trong thế hệ trẻ hôm nay...” - NSND Lan Hương ngậm ngùi.

NSND Trung Anh:

Tôi hạnh phúc và cảm thấy may mắn vì đã có 40 năm cuộc đời được gắn bó với sân khấu, với những vui buồn, những thăng trầm của sân khấu.  Nghề nào cũng vậy, có những lúc thăng trầm, nhưng tôi hạnh phúc vì được làm nghề mình yêu. Dù không phải lúc nào cũng thành công, cũng rực rỡ, nhưng sân khấu đã mang lại cho tôi một cuộc đời sống có ý nghĩa. Vì thế, dù đóng phim hay tham gia các vai diễn trên truyền hình, thì sân khấu vẫn là niềm đam mê lớn nhất của tôi.

NSƯT Thanh Tú.

Tôi đã được sống trong thời kỳ đẹp nhất của sân khấu kịch nói Việt Nam, biết thế nào là một tác phẩm đỉnh cao. Thời sân khấu là một thánh đường đúng nghĩa, các nghệ sĩ sống chết với nghề, cháy hết mình trong từng đêm diễn. Tôi lớn lên từ nhỏ ở nhà hát kịch, từng đêm nấp sau cánh gà nhìn các cô chú diễn. Các nghệ sĩ đến với khán giả bằng một tâm hồn hồn nhiên, trong sáng. Họ diễn bằng tất cả trái tim và đam mê cháy bỏng của mình.

Sân khấu có một ma lực ghê gớm, nó có thể khiến người ta khóc cười, buồn vui. Không khí đó ngấm vào tôi và trở thành máu thịt. Tôi thi đỗ vào khóa đầu tiên của nhà hát, tôi không có tài năng gì đặc biệt mà chỉ bằng sự bền bỉ, tình yêu nghề đã giúp tôi vượt qua những trở ngại về ngoại hình, chinh phục từng vai diễn. Sân khấu đã cứu cuộc đời tôi, để tôi được sống một cuộc đời ý nghĩa, được cống hiến cho khán giả. Tôi chỉ tiếc rằng, sân khấu kịch nói hôm nay đã mai một, tình yêu nghề dù được nỗ lực thắp lửa vẫn chỉ cháy leo lét trong giới trẻ.

Tôi dạy học sinh trong trường sân khấu, tôi chỉ nói với các em một điều rằng, muốn làm sân khấu phải thực sự yêu và đam mê. Chỉ có tình yêu và đam mê mới giúp các em tỏa sáng. Với thế hệ chúng tôi, sân khấu là một thánh đường thiêng liêng. Tôi nhớ không khí thời đó, khi mà  khá giả xếp hàng dài mua vé xem, những vở diễn hàng nghìn đêm. Sân khấu bây giờ mai một đi nhiều, những giá trị đỉnh cao của nó cũng không còn được giữ lại...

NSND Trung Anh.

Sân khấu loay hoay trước muôn trùng những thử thách và cần lắm những cú hích để vượt qua. Tôi chỉ hy vọng, chúng ta có một chiến lược dài lâu để gìn giữ và phát triển hơn nữa sân khấu kịch nói khi nó đã có bề dày 100 năm như vậy. Nếu để mất đi, để mai một dần thì quả là điều đau xót.

NSƯT Thanh Tú:

Sân khấu kịch nói có lịch sử 100 năm thì tôi có 50 năm cuộc đời gắn bó. Tôi đã dành trọn vẹn tình yêu của mình cho Nhà hát Kịch Hà Nội. Thập niên 90 của thế kỷ trước, Nhà hát Kịch Hà Nội có 6 nghệ sĩ được vinh danh vì đã có những vai diễn làm nên “cơn địa chấn” của kịch nói Việt Nam. Đó là thời vàng son của sân khấu khi nghệ sĩ nào cũng có một vai diễn để đời, họ sống hết mình, đắm đuối với tình yêu sân khấu, ăn ngủ với sân khấu.

Diễn viên Thu Quỳnh.

Tôi bước chân vào nghề đã về nhà hát và làm nghề ở đó cho đến lúc về hưu. Mặc dù rất buồn, nhưng cũng phải nhìn nhận một thực tế rằng, thời rực rỡ của sân khấu đã đi qua mất rồi. Bây giờ, dù cố gắng nỗ lực chúng ta cũng khó tìm lại  được thời vàng son đó nữa. Thời đó, nghệ sĩ ai cũng có một vai diễn để đời. Sân khấu kịch sôi động từng đêm, chúng tôi ăn ngủ cùng sân khấu.

Tôi còn nhớ, những cơn địa chấn như bên nhà hát kịch Việt Nam, có Nguyệt Ánh đóng vai chính trong vở “Nila”, còn nhà hát kịch Hà Nội, Thanh Tú đóng vai chính trong vở “Nàng Tanhia”... những vở diễn liên tục hơn 2.000 đêm, khán giả lúc nào cũng chật kín. Thời đó, khi tôi làm phim “Sao Tháng Tám”, ban ngày đi quay, còn buổi tối về diễn “Tanhia”.

Bây giờ, làm sao có được cái không khí làm nghề như vậy. Sự xâm lấn của các phương tiện thông tin giải trí đã khiến sân khấu bị lép vế, khán giả gần như quay lưng với sân khấu. Nghệ sĩ cũng không còn nhiều tâm huyết để cố gắng, những vai diễn cứ na ná giống nhau,  thiếu màu sắc cá tính. Điều đó thật buồn. Nếu không thay đổi, chúng ta sẽ mất sân khấu kịch nói - một nền sân khấu đã có bề dày lịch sử 100 năm.

Tôi nghĩ, chúng ta phải thay đổi. Sân khấu hôm nay đứng trước nhiều thử thách hơn thế hệ chúng tôi ngày xưa. Bài toán khán giả rất khó khăn, điều mà ngày xưa chúng tôi không bao giờ phải bận tâm. Nhưng tôi nghĩ, cứ làm hay, cứ  cháy hết mình với tình yêu sân khấu, chúng ta cũng sẽ lôi kéo được khán giả đến rạp, vì ma lực của sân khấu ghê gớm lắm. Điều quan trọng là chúng ta có làm cho sân khấu đủ sức hấp dẫn hay không? Tôi rất muốn  phục hưng lại kịch nói Việt Nam theo kiểu văn học hóa sân khấu, đưa sân khấu trở về đúng những chuẩn mực của nó với những lời thoại hay và đẹp, mang đậm chất văn học. Đó là điều còn thiếu trong các tác phẩm sân khấu hôm nay.

Diễn viên Thu Quỳnh:

Với tôi sân khấu là một thánh đường, mãi mãi là một thánh đường. Dù tôi đi làm phim, nổi tiếng từ phim truyền hình nhưng trong tôi tình yêu sân khấu vẫn lớn hơn tất cả. Tôi may mắn được làm việc ở Nhà hát Tuổi trẻ, được truyền lửa đam mê từ các bậc tiền bối như NSND Lê Khanh, NSND Lan Hương. Tình yêu, sự dấn thân cho sân khấu của các cô chú đã truyền cho chúng tôi ngọn lửa và niềm tin để đi qua những khó khăn của cuộc sống.

Cảnh trong vở "Bạch đàn liễu" của nhà viết kịch Xuân Trình do đạo diễn Trần Lực dựng lại.

Ngày nay, thế hệ trẻ chúng tôi phải đối diện với quá nhiều khó khăn khi sân khấu vắng bóng khán giả, chúng tôi phải vượt qua câu chuyện kinh tế, những khó khăn vất vả đời thường để nuôi dưỡng tình yêu của mình. Nhưng tôi tin một điều, nếu ai đã trót yêu sân khấu thì không bỏ được vì sân khấu có một ma lực ghê gớm. Sự khủng hoảng của sân khấu không chỉ ở Việt Nam mà cả trên thế giới, khi nhiều phương tiện hiện đại được phát minh và sử dụng.

Sân khấu bị thất sủng. Nhưng tôi tin chỉ trong một thời gian ngắn nữa thôi, sau khi mọi người chán những thứ mới mẻ đó, họ sẽ nhận ra có những giá trị vô cùng to lớn mà họ bỏ quên bao lâu nay và quay lại với sân khấu. Chỉ cần nhìn vào những tấm gương say mê lao động nghệ thuật của các nghệ sĩ đáng tuổi ông, bà, cha, chú... của mình trên sân khấu, tôi lại được tiếp thêm năng lượng. Và những nhọc nhằn của cuộc sống lại được vơi đi vì tình yêu và những giây phút được thăng hoa trên sân khấu. Tôi mong các bạn trẻ hãy nuôi dưỡng tình yêu nghề, vì chỉ có tình yêu mới giúp chúng ta tồn tại và sống chết với sân khấu.

Có quá nhiều khó khăn trên chặng đường phía trước, nhưng nếu có tình yêu, chúng ta sẽ vượt qua. Thực tế, tôi cũng biết có một số bạn trẻ yêu nghề, họ sẵn sàng đi đóng phim, làm nhiều việc mưu sinh để được sống với những vui buồn của sân khấu. Tuy nhiên, có lẽ, sân khấu cũng cần một chiến lược phát triển dài hạn, khuyến khích và đãi ngộ tài năng để giữ chân họ. 

Hạnh Nguyễn

Sáng 19/12, tại Hà Nội, Thượng tướng Trần Quốc Tỏ, Uỷ viên Trung ương Đảng, Phó Bí thư Đảng uỷ Công an Trung ương, Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra (UBKT) Đảng uỷ Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an đã dự, chỉ đạo Hội nghị tổng kết công tác năm 2025, triển khai chương trình công tác năm 2026 của Cơ quan UBKT Đảng uỷ Công an Trung ương.

Ngày 19/12, Trưởng đoàn Đoàn Thể thao Việt Nam tại SEA Games 33 Nguyễn Hồng Minh đã chủ trì buổi gặp mặt các phóng viên đang tác nghiệp tại Đại hội, nhằm cập nhật tình hình thi đấu và đánh giá kết quả bước đầu của Đoàn Thể thao Việt Nam.

Trung tâm điều khiển giao thông Hà Nội đã chính thức đi vào hoạt động. Dãy màn hình cỡ lớn được lắp đặt giữa phòng giúp cán bộ, chiến sĩ CSGT Hà Nội có thể theo dõi, giám sát toàn bộ diễn biến trên các tuyến phố của Thủ đô thông qua hình ảnh từ 1.837 camera AI ghi nhận và truyền về.

Bị cáo Nguyễn Duy Hưng (cựu Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Thuận An) được Viện kiểm sát đề nghị giảm hình phạt do bị cáo này đã nộp thêm 47 tỷ đồng, khắc phục hoàn toàn hậu quả vụ án. Bị cáo Hưng được đề nghị giảm hình phạt từ 2 năm 6 tháng tù đến 3 năm tù về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” (án sơ thẩm 10 năm 6 tháng tù) .

Là quốc gia đầu tiên trên thế giới thực thi lệnh cấm toàn diện người dưới 16 tuổi sử dụng mạng xã hội, Australia đang tiến hành một cuộc thử nghiệm chính sách chưa có tiền lệ. Động thái này, bắt đầu từ ngày 10/12/2025, không chỉ làm thay đổi đời sống kỹ thuật số của hàng triệu thanh thiếu niên trong nước mà còn đặt ra một tiêu chuẩn toàn cầu mới khiến các chính phủ và tập đoàn công nghệ trên khắp thế giới phải theo dõi sát sao.

Gần 7 năm kể từ khi Kết luận thanh tra số 585 (KLTT) được ban hành, những tồn tại, sai phạm trong quản lý tài chính và đất đai tại xã Triệu Đại, huyện Triệu Phong (nay là xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị) vẫn chưa được xử lý dứt điểm. Thực tế cho thấy, việc kéo dài không chỉ bắt nguồn từ các khoảng trống pháp lý trong quá trình xử lý, mà còn xuất phát từ cách thức tổ chức thực hiện của chính quyền và cơ quan chức năng địa phương thời kỳ trước chưa thực sự thấu tình, đạt lý, khiến vụ việc rơi vào trạng thái bế tắc kéo dài.

Không bục giảng, không phấn trắng, nhưng suốt hàng chục năm qua, bước chân của ông KLuận – Trưởng ban Công tác Mặt trận ấp 4, xã Tà Lài, tỉnh Đồng Nai - chưa bao giờ ngơi nghỉ. Giữa nắng bụi hay đêm tối đại ngàn, người đàn ông ấy vẫn lặng lẽ đi từng ngõ, gõ từng nhà để "níu" lũ trẻ ở lại với lớp học, thắp lên niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn cho đồng bào Mạ, Stiêng.

Không còn chỉ là những băng nhóm hoạt động trong thế giới ngầm khép kín, tội phạm có tổ chức ở châu Âu đang “tái cấu trúc” để thích nghi với kỷ nguyên số. Với một “DNA mới” lai giữa không gian mạng và đời thực, các mạng lưới tội phạm ngày càng khó nhận diện, khó truy vết và trở thành thách thức an ninh nội khối mang tính cấu trúc đối với Liên minh châu Âu (EU).

Báo cáo với Bộ Xây dựng vào ngày 12/12 vừa qua, ông Bùi Hòa Án, Phó Giám đốc Sở Xây dựng TP Hồ Chí Minh đã nêu ra loạt giải pháp trong chuyển đổi phương tiện giao thông “xanh” đang được thành phố ưu tiên triển khai. Tổng lượng phát thải CO2 cả gián tiếp và trực tiếp từ giao thông đường bộ tại thành phố vào năm ngoái đã ở mức 10,8 triệu tấn. Trong đó riêng phương tiện cá nhân là xe gắn máy và xe hơi chiếm tới 49% tổng lượng phát thải…

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文