Bất chợt một miền thơ

07:36 29/10/2018
Điều gì làm cho ta cảm thấy rung động trước một bài thơ? Tôi nghĩ, đó không phải chỉ là những con chữ hiện hình trên mặt giấy. Có rất nhiều con chữ đẹp nhưng không Chạm được vào ta, bởi người viết không mang một cảm thức thi ca thực sự.


Thơ đến từ những miền bất chợt, nó là sự đầy tràn tự nhiên từ một trái tim thi sĩ, một tâm hồn rung ngân, chứ không phải từ bất cứ một sự cố gắng nào. Tôi đã gặp một miền bất chợt ấy trong thơ Trương Phù Sa. Một miền buồn và đẹp đến độ trong vắt, như mặt nước sông ta có thể soi bóng trong buổi chiều nắng vàng, im gió.

“Em về giữa nắng”- tập thơ mỏng mảnh và nhẹ như chiếc lá. Nó có thể chìm lẫn trong muôn vàn cuốn sách dày dặn, ngày càng có xu hướng long lanh về hình thức, được bày đẹp đẽ trong những quầy sách ngoài kia. Nhưng nếu đọc hết tập thơ, gấp sách lại, ta có cảm giác đi hết một chiếc lá đó thôi cũng đủ hết một cuộc đời.

Bao nhiêu trải nghiệm, bao nhiêu thương nhớ, bao nhiêu buồn vui, bao nhiêu ngọt ngào và cả mất mát gói ghém vào đó một đời người làm thơ. Miền thơ ấy có tên là Miền Yêu, cho ta thấu hiểu tâm hồn người thi sĩ - Trương Phù Sa:

Không thấy buồn chỉ thấy em giữa quạnh hiu ta nhớ
Mùa sang chưa trên triền dốc giữa mong chờ
Em bất chợt như là cơn mưa trên miền sa mạc cháy
Níu bước chân xưa em về lại bao giờ....

(Giữa quạnh hiu)

Tình yêu muôn đời là câu chuyện của nghệ thuật nói chung và thi ca nói riêng. Người sáng tạo đứng ở điểm nhìn nào rồi họ cũng hướng về vùng trung tâm ấy. Như tiếng gọi tất yếu của tâm hồn và trái tim con người. Tình yêu giúp mỗi chúng ta đi qua những miền “sa mạc cháy”.

Và Em trở thành một nhân vật trữ tình, một cảm thức không thể nào rời xa tâm hồn thi sĩ Trương Phù Sa. Như đốm lửa đỏ cho người làm thơ tìm đến, giữa quạnh hiu cõi đời. Em trong thơ Trương Phù Sa còn là một miền hoài niệm.

Một miền của ký ức đã xa nhưng không bao giờ mất. Giống như một phần đời sống của tác giả, vĩnh viễn còn đó, buồn lắm mà cũng hân hoan lắm, gần lắm mà cũng xa lắm. Có lúc xa như là hư ảo. Như đóa trăng xanh tuổi mười tám đôi mươi vẫn nở góc trời. Phải thế chăng mà Trương Phù Sa có những câu thơ về Em vô cùng ám ảnh:

Em thánh thiện đi về bên ngõ vắng
Dấu chân xưa phiền muộn tóc mây cài
Còn mãi nhớ em xa chiều hạ nắng
Thuở tôi về em cứ tuổi tròn trăng

Màu ngọc bích có còn xanh mời gọi
Em có còn phố cũ áo xưa phai
Ngày thật chậm bước chân chừng nghe nói
Tiếng con đường thương nhớ ở trên vai...

“Tiếng con đường thương nhớ ở trên vai” - sao cứ là một sự run rẩy buổi đầu, những hò hẹn mới chớm, những buổi chiều im ắng có thể nghe rõ từng bước chân bồn chồn của những người yêu nhau. Những câu thơ đã tạo dâng cả một vùng không gian trong vắt, vừa thực vừa mộng. Giống như một giấc mơ vì quá đẹp mà người ta không thể nào rời xa, hay lãng quên được.

Mặc dù Tình yêu là câu chuyện muôn thuở của con người, là đề tài mà người cầm bút nào cũng hướng đến, quen thuộc như hơi thở của chúng ta, nhưng để viết hay về tình yêu lại không dễ. Viết để neo bám được vào hồn người còn khó hơn nữa. Thế giới thơ của Trương Phù Sa, dù có một số bài anh viết về đề tài khác như Mẹ, quê hương...nhưng phần đa vẫn là Em. Em là một hình ảnh biểu tượng, là ký tự để nhà thơ diễn đạt về Yêu.

Rồi theo em về giữa phố khuya
Đêm sao huyền diệu tóc đong đưa
Vai thơm mắt biếc bờ môi ấy
Mùa hạ còn đây dáng em gầy

(Đường mưa khuya)

Đường xa áo vải chân trần
Đường thiên thu cũng một lần bước đi
Đường em vạn đại xuân thì
Đường mưa nắng biết nhớ gì riêng tôi

(Còn lại)

Có nhớ tôi theo em về bên phố
Một hàng cây và một phố chờ
Em huyền diệu cũng là em ngày cũ
Ngày rất xa ngày lại rất gần

(Đêm ở Kyoto)

Một chút vô thường tựa gió bay
Tựa mây hồng thoáng nhớ hôm nay
Em ơi ngày hạ buồn trên tóc
Còn với hao gầy một tối say

(Em đi ngày hạ)

Thì đường vắng em về đi nhé
Đường còn xa tàu chạy cũng gần
Về đi nhé không lời từ tạ
Khuya em về đôi mắt chia xa

(Đường vắng)

Những đoạn thơ như thế, và còn nhiều nữa trong tập “Em về giữa nắng” của Trương Phù Sa, nhắc đến hình ảnh Em. Đó có thể là một người em cụ thể, nhưng đồng thời cũng là một miền tương tư, nhớ nhung của nhà thơ. Em như gió trời, như khói, như mây, như tơ vương trong lòng người.

Em như thực mà như ảo, gần đến nỗi cho ta nhìn rõ bờ môi ấy, tóc ấy, vai ấy, mà cũng xa xăm ngàn trùng như thiên thu. Nhưng chắc chắn một điều, trong ta, em mãi mãi “vạn đại xuân thì”, ngàn năm tuổi trẻ. Em trở thành màu nhiệm cho nhân vật Tôi trữ tình trong những bài thơ da diết vẫn mãi bước theo, như tìm về suối nguồn của hồn mình.

Trương Phù Sa người gốc Huế. Thơ của anh có kinh thành, có sông Hương, và có Em, những hình ảnh đặc trưng quen thuộc gắn liền với một vùng đất giàu cảm thức nghệ thuật. Trong thơ Phù Sa có chút gì phảng phất nhạc Trịnh, có chất Thiền của đạo Phật. Dù cho ông viết về Em, viết về tình yêu, nhưng tinh thần Phật giáo vẫn lan tỏa trong câu chữ, tạo ra một chất riêng không thể trộn lẫn.

Về trong hữu hạn núi đồi
Về trong vô hạn điệu cười cao nguyên
Về trong thông ngọn triền triền
Về trong kiếp kiếp một miền trầm luân
Về trong vó ngựa âm thầm
Về trong huyền hoặc phố nằm chiêm bao
Về trong hồ thấp suối cao
Về trong mây trắng bay vào trời xa...

(Về giữa cao nguyên)

Thơ Trương Phù Sa buồn. Một sự buồn đã gạn kỹ, lọc kỹ. Một sự buồn “đáy cốc”. Giống như người ta ủ rượu, phải đủ năm tháng cho men ngấm. Nỗi buồn năm tháng khác với nỗi buồn xổi. Là nỗi buồn đi tìm tri âm, không cần tìm đám đông. Như phù sa đã lắng, cần một sự lặn ngụp rất sâu để cảm và thấm hết. Nói cách khác, thơ Trương Phù Sa là nỗi buồn “để dành”, giống như hai câu thơ anh viết: “Mưa rơi chầm chậm như lời nói/ Chút nắng giùm tôi nhớ để dành” (Ngày xưa).

Trương Phù Sa là người biết giá trị của nỗi buồn, biết chắt chiu nỗi buồn và chỉ chịu thả nó vào trong những “bất chợt thơ” mà tôi đoán anh quan niệm đó là một cõi  riêng, không màng nhiều lắm sự chia sẻ. Đọc  thơ Trương Phù Sa nên đọc trong một không gian tĩnh. Một nơi vắng tiếng lao xao. Một nơi mà vì sự im lặng của nó bạn có thể thấy được sự hiện hữu của đời sống xung quanh. Thấy được cả ngày đã xa và cả ngày chưa tới. Thấy được sự vô thường của đời người, và nhờ vậy, thấy được sự vĩnh hằng của tình yêu.

Thi ca là lãnh địa của Buồn quả không sai. Những bài thơ hay, ám ảnh tâm hồn bạn đọc nhiều thế hệ vẫn luôn luôn là những bài thơ buồn. Nhìn ở một góc khác, Buồn cũng chính là một bài hát về cuộc đời. Có khi phải đi qua rất nhiều vui, người ta mới có thể đến được với Buồn. Phải mất thêm thời gian nữa để ngộ ra, Buồn cũng cần cho đời sống, như Vui.

Và bởi nếm trải Buồn mà Vui trở nên sâu sắc hơn, Thật hơn. Buồn cũng nhiều cách hiểu và nhiều cấp độ. Và có cả những nỗi buồn giả trong thi ca, nghệ thuật. Những bài thơ nếu được viết ra từ nỗi buồn giả, sẽ nhanh chóng rơi vào lãng quên. Chỉ có nỗi buồn thật, nỗi đau thật, và phải lắng đến độ nào đó, mới có thể đập vào trái tim người đọc, tạo nên một nhận thức mới, một cảm giác mới.

Qua thơ biết người là vậy. Qua thơ Trương Phù Sa, biết anh là người mang tâm sự. Biết anh mất mát trong tình riêng. Biết anh là người viết bằng nỗi buồn thật, niềm đau thật.

Đà Lạt trong tôi còn có lần trở lại
Đà Lạt trong em thôi thế một đời người
Một đời em về vui cùng cát bụi
Chở lên trời từng ngọn gió thông reo

(Về Đà Lạt)

Một hôm nhớ lại một người
Một con đường cũ đã lười biếng qua
Một chút tình ngỡ trôi xa
Một môi cười nụ mình ta ngậm ngùi...

(Nhớ)

Vì những câu thơ đẹp và buồn đó, biết thêm một Trương Phù Sa đã cư xử với Thơ như một miền an trú. Để bộc bạch và gửi gắm. Để cất giữ trong im lặng một gia tài của tâm hồn, giữa cuộc sống nhiều ồn ào, bận bịu. Đừng nói chỉ với người làm thơ, mà với bất kỳ ai trong chúng ta cũng luôn cần một miền như vậy...

Tác giả Trương Phù Sa, tên thật Trương Văn Phước

Sinh ngày 12-2-1959

Quê quán: Triệu Phong, Quảng Trị

Học Toán, Luật, Văn chương Anh tại Đại học Tổng hợp Huế - Đại học Tổng hợp TP Hồ Chí Minh

Làm thơ từ năm 1972

Đã xuất bản tập thơ: ''Em về giữa nắng'' - NXB Thanh Niên

Hiện đang công tác tại Hà Nội.

Vũ Quỳnh

Là quốc gia đầu tiên trên thế giới thực thi lệnh cấm toàn diện người dưới 16 tuổi sử dụng mạng xã hội, Australia đang tiến hành một cuộc thử nghiệm chính sách chưa có tiền lệ. Động thái này, bắt đầu từ ngày 10/12/2025, không chỉ làm thay đổi đời sống kỹ thuật số của hàng triệu thanh thiếu niên trong nước mà còn đặt ra một tiêu chuẩn toàn cầu mới khiến các chính phủ và tập đoàn công nghệ trên khắp thế giới phải theo dõi sát sao.

Gần 7 năm kể từ khi Kết luận thanh tra số 585 (KLTT) được ban hành, những tồn tại, sai phạm trong quản lý tài chính và đất đai tại xã Triệu Đại, huyện Triệu Phong (nay là xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị) vẫn chưa được xử lý dứt điểm. Thực tế cho thấy, việc kéo dài không chỉ bắt nguồn từ các khoảng trống pháp lý trong quá trình xử lý, mà còn xuất phát từ cách thức tổ chức thực hiện của chính quyền và cơ quan chức năng địa phương thời kỳ trước chưa thực sự thấu tình, đạt lý, khiến vụ việc rơi vào trạng thái bế tắc kéo dài.

Không bục giảng, không phấn trắng, nhưng suốt hàng chục năm qua, bước chân của ông KLuận – Trưởng ban Công tác Mặt trận ấp 4, xã Tà Lài, tỉnh Đồng Nai - chưa bao giờ ngơi nghỉ. Giữa nắng bụi hay đêm tối đại ngàn, người đàn ông ấy vẫn lặng lẽ đi từng ngõ, gõ từng nhà để "níu" lũ trẻ ở lại với lớp học, thắp lên niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn cho đồng bào Mạ, Stiêng.

Không còn chỉ là những băng nhóm hoạt động trong thế giới ngầm khép kín, tội phạm có tổ chức ở châu Âu đang “tái cấu trúc” để thích nghi với kỷ nguyên số. Với một “DNA mới” lai giữa không gian mạng và đời thực, các mạng lưới tội phạm ngày càng khó nhận diện, khó truy vết và trở thành thách thức an ninh nội khối mang tính cấu trúc đối với Liên minh châu Âu (EU).

Báo cáo với Bộ Xây dựng vào ngày 12/12 vừa qua, ông Bùi Hòa Án, Phó Giám đốc Sở Xây dựng TP Hồ Chí Minh đã nêu ra loạt giải pháp trong chuyển đổi phương tiện giao thông “xanh” đang được thành phố ưu tiên triển khai. Tổng lượng phát thải CO2 cả gián tiếp và trực tiếp từ giao thông đường bộ tại thành phố vào năm ngoái đã ở mức 10,8 triệu tấn. Trong đó riêng phương tiện cá nhân là xe gắn máy và xe hơi chiếm tới 49% tổng lượng phát thải…

Thời tiết nắng ráo diễn ra tại hầu khắp các tỉnh thành trên cả nước với nền nhiệt cao nhất tại miền Bắc dao động khoảng 27 độ C còn ở miền Nam ở mức 34 độ C. Thủ đô Hà Nội trời nắng đẹp.

Viện KSND tối cao vừa ban hành cáo trạng truy tố Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng Giám đốc và Phó Tổng Giám đốc Công ty Z Holding cùng 15 bị can khác trong vụ án “Sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm”, “Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng” và Rửa tiền” xảy ra tại Công ty Z Holding với số tiền gần 6.700 tỷ đồng.

Ngày 18/12, Viện An ninh phi truyền thống (Trường Quản trị và Kinh doanh, ĐH Quốc gia Hà Nội) phối hợp cùng Cổng Thông tin điện tử Chính phủ và Việt Nghiên cứu Phát triển kinh tế-xã hội Hà Nội tổ chức Tọa đàm với chủ đề "An ninh phi truyền thống trong quản trị đô thị Hà Nội: Thực trạng - thách thức - giải pháp bền vững".

Nhà nước đã miễn học phí cho học sinh, nhưng nhiều phụ huynh vẫn phải gánh thêm hàng triệu đồng mỗi tháng vì các môn học liên kết được đưa vào chính khóa. Thực trạng này đang gây bức xúc, tạo áp lực nặng nề cho học sinh và gia đình, đặt ra yêu cầu cấp thiết phải rà soát, chấn chỉnh để trả lại bản chất cốt lõi của giáo dục phổ thông.

Liên quan chuyên án đấu tranh triệt xóa, bắt giữ nhóm đối tượng hình sự, hoạt động côn đồ, sử dụng hung khí để giải quyết mâu thuẫn, gây mất ANTT trên địa bàn Chợ Mới (An Giang), chiều 18/12, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh An Giang cho biết vừa bắt giữ thêm đối tượng Bùi Thanh Trường (SN 1983, thường trú: ấp An Bình, xã Mỹ An Hưng, tỉnh Đồng Tháp) về hành vi “Gây rối trật tự công cộng”.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文