Nghệ sĩ nhiếp ảnh, nhà báo Nguyễn Công Thành: Những bài học trong đời

11:09 10/08/2024

Nguyễn Công Thành thuộc thế hệ nhà báo trưởng thành sau 1975, từng giữ chức vụ Trưởng phòng ảnh Báo Tuổi trẻ. Ông được đồng nghiệp nhận xét là một nhà báo lịch lãm và thận trọng. Suốt đời mình ông hết lòng với nghề và đi đâu cũng vậy, ông luôn đeo trước ngực hai chiếc máy ảnh.

Bắt đầu từ tự học

Lần đầu tôi đến gặp ông, trời mưa lớn suốt một buổi chiều, ông không tiếp được. Vợ ông đang đau yếu, ông không nỡ xa bà. Sáng hôm sau ông đến. Ông bước đi chắc nịch. Kéo ghế ngồi vào bàn, hai cườm tay to sạm nắng, trông ông còn mạnh lắm. Nhưng ông đã 76 tuổi: tóc đã bạc, lưa thưa rủ xuống. Và hai mắt hiền nhướng lên sáng trong sau cặp kiếng cận cũ…

Nhà báo Nguyễn Công Thành.

Nguyễn Công Thành sinh ra trong một gia đình nghèo trên Đất Thủ - Bình Dương. Cha ông theo cách mạng, bị giặc bắt rồi hy sinh. Chưa thôi sữa mẹ, ông đã mồ côi cha. Mẹ con ông lâm vào cảnh khổ: nhà thiếu ăn, phải lo cơm từng bữa, không có gì hơn mấy bộ đồ chẳng được lành lặn. “Không chi bằng học”, ông nghĩ vậy khi lớn hơn một chút. Mẹ tảo tần cho ông ăn học.

Vào những năm đầu bậc trung học (1962-1965), ông khăn gói đi ở nhờ nhà dì Ba một thời gian rồi qua nương tựa cậu Mười để tiếp tục chuyện học hành tại Trường trung học công lập An Mỹ (nay là trường THPT An Mỹ, Bình Dương). Ít lâu sau, ông ra giúp việc và ăn ở tại một cây xăng của cha một người bạn học. Đều đặn một buổi học, hai buổi làm. Sáng sớm bật đèn quét dọn, đến nửa đêm ông lại quét dọn, bơm nước rửa sân và lau chùi các trụ bơm xăng. Thiếu hụt đủ thứ nhưng ngẫm ra, ông nói không buồn mà nên người nhờ nó.

Ông có người cậu tự đi xuống Sài Gòn học rồi khi học xong đem về cho ông rất nhiều sách. Lòng ham thích con chữ của ông phần nhiều được bắt nguồn từ đó. Ông mày mò học thêm Anh văn, rồi đọc được "The Old Man and the Sea" (Ông già và biển cả) của Ernest Hemingway - tác phẩm ảnh hưởng nhiều ít tới ý hướng của ông sau này. Thấy ông nhà nghèo ham học, một giáo sư đã tặng cuốn tự điển Webster cho ông thuận tiện tra từ mới.

Có học bổng du học nước ngoài nhưng ông chọn ở lại. Ở trường, ông vào nhóm Thi ca văn đoàn rồi được bạn bè tin tưởng cho làm trưởng nhóm báo chí, cho ra vài giai phẩm xuân. Nguyễn Công Thành xuất hiện lần đầu tiên trên Nắng Mới, một tờ báo dành cho thiếu nhi phát hành ở Sài Gòn. Ông sung sướng khi nhớ về bài báo đầu tiên: “Mừng ghê lắm. Có tiền ăn cơm và mua được thêm ít cuốn sách, vài ba tờ báo”.

Năm 1965, đang học đến nửa năm đệ tứ (lớp 9) thì ông từ giã quê nhà ra Vũng Tàu lập nghiệp. Tích cóp được chút vốn, ông mua một chiếc máy ảnh chụp phim đen trắng hiệu Asahi Pentax. “Tôi bắt đầu từ tự học chụp. Sau đó mỗi lần tôi ra tiệm rửa hình, nghe người ta nói chỗ này thiếu sáng, chỗ kia bố cục chưa chặt…, rồi bắt chước làm theo”. Năm 1968, ông bị bắt lính. Đến năm 1972, ông học tiếp tại Trường Bách khoa Bình dân và Hội Việt Mỹ, định bụng cất một tiệm hình kiếm sống. Trong năm đó, ông có giải thưởng nhiếp ảnh đầu tiên. Rồi những ngày biến động, ly tán, ý định không thành. Sau 1975, ông chụp và viết cho các tờ Công nhân Giải phóng (nay là Người Lao động), Sài Gòn Giải phóng và Tuổi trẻ. Sau cùng (1979), ông chọn Báo Tuổi trẻ làm bến đậu. Chưa đầy năm năm sau, ông trở thành Trưởng phòng ảnh cho tới ngày về hưu.

Đi để ghi lại từng câu chuyện

Đi vì tòa soạn, vì bạn đọc và cũng vì chính mình, ông từng dọc ngang xuôi ngược, trong Nam ngoài Bắc, đi nhiều nước: Lào, Campuchia, Thái Lan, Mỹ… Đời cầm máy của ông cũng khó tránh khỏi chuyện nọ chuyện kia. Ông hiểu nghề và ít khi nào bàn luận to tiếng về nghề.

Nhà báo Đỗ Đình Tấn - cựu Phó tổng Thư ký tòa soạn Báo Tuổi trẻ nhận xét Nguyễn Công Thành là một nhà báo yêu nghề và không nề hà trong việc đi lại. Ông nói: “Nguyễn Công Thành luôn học hỏi cách chụp ảnh từ đồng nghiệp. Nhà báo chịu học hỏi như Công Thành rất hiếm. Anh rất nhạy bén với nghề nghiệp. Mỗi sự kiện lớn nhỏ, anh biết mình cần chụp cái gì, chụp ai, chụp như thế nào để có ảnh tốt. Mấy chục năm qua, anh vẫn đi để ghi lại từng câu chuyện cuộc sống bằng hình ảnh.

Những bài học trong đời làm báo

Một năm mùa nước lên, tòa soạn giao ông xuống Cần Thơ chụp ảnh. Ông gọi liền cho văn phòng đại diện của báo ở miệt Cần Thơ, đầu dây bên kia trả lời gọn ơ: “Ở dưới nầy khô queo à”. Ông không tin như vậy. Ông lao đi nhưng xuống tới thì đúng là “khô queo thiệt”. Ông vọt xe đi tiếp rồi mới bật ngửa: “Nước ngập trắng dã rồi”. “Tới tận nơi mà nhìn chứ nghe sao hay vậy thì đâu được”, ông đã lặn lội gần năm trăm cây số để có một tấm hình.

Suốt 5 năm (2000-2005), ông nhiều lần chạy đi chạy lại dọc Trường Sơn từ những ngày đầu khởi công làm đường. Không khí của một thời sôi nổi nhưng cũng đầy khó nhọc hiện lên qua lời ông nói: “Bất kể đêm ngày, mưa gió gì mình cũng đi”. Cũng trên đường đó, nhìn lên là đèo Lò Xo cheo leo dốc thẳm (cao khoảng 1.150 mét), lên đèo nhìn xuống thì hun hút vực sâu. Đèo gian nan, có nhiều khúc cua gắt. Và cũng bởi đó là đèo gian nan nên ông muốn đến để chụp một tấm hình thật ưng ý cho số báo tân niên. Ông kiếm xe xin quá giang lên đèo để sau này ông kể lại: “Tôi cùng anh em trên xe quỳ xuống giữa đường, chắp tay lạy tạ trời đất, núi rừng. Vì suýt chút nữa là không bao giờ về đến tòa soạn”. Lần đó, chiếc xe của đoàn gặp tai nạn trong chuyến trở về. Hình ảnh dự định cho số báo tân niên thành ra phóng sự ảnh "Suýt chết trên đèo Lò Xo"!

Nhà báo Nguyễn Công Thành dừng chân trong một lần tác nghiệp trên đường Trường Sơn, năm 2000.

Nhà báo Tố Oanh (con gái Nguyễn Công Thành) có lần nhắc ông: “Hôm nay 27/11, sinh nhật của má”. Vậy mà hai cha con xách ba lô đi biền biệt. Nhà báo Tố Oanh cho biết, hết trung học, dường như được “di truyền” từ cha nên đã chọn theo nghề báo: “Cha đã đánh thức một phần khả năng nghề nghiệp của tôi. Cha vừa là người thầy vừa là tri kỷ trong bàn luận các vấn đề liên quan đến nghề nghiệp, rất hợp gu”.

Sau loạt tin về Nhà máy xử lý khí Dinh Cố, có bạn đọc gửi thư yêu cầu cải chính: làm gì có địa danh Dinh Cố. Ông tức thì đưa danh thiếp và ảnh chụp bảng hiệu nhà máy cho anh tổng thư ký tòa soạn. Trên đó đều ghi là Dinh Cố. “Ảnh nói người ta sai mình cũng sai theo à, anh phải chứng minh là Dinh Cô hay Dinh Cố”. Ông tức tốc chạy ra Bà Rịa - Vũng Tàu rồi được bà con trong vùng cho biết địa danh này có núi Dinh Cố, trên đỉnh có Dinh Bà Cố. Lên núi, đứng đó nhìn sang bên bờ Long Hải, ông còn thấy Dinh Cô. Tòa soạn có được câu trả lời thỏa đáng cho bạn đọc: Bà Rịa - Vũng Tàu có cả Dinh Cô và Dinh Cố. “Người làm báo đưa ra sự thật trên mặt báo. Khi độc giả nghi ngờ, mình tiếp tục đưa ra sự thật sau trang báo đó”, ông nói.

Với đồng nghiệp thân thích, ông hết lòng giúp đỡ, đôi khi có phần thiệt về mình. Ông cho rằng sự cạnh tranh về chuyên môn nghiệp vụ trong làng báo là việc cần thiết nhưng cũng có những việc không nên. “Các tờ báo không nên tị hiềm, lôi những chuyện nào đó ra để nói xấu nhau mà phải đoàn kết đứng về lẽ phải. Khi có sự việc gì xảy ra thì sức mạnh của báo chí mới vững”.

Bạn đọc nhớ ông qua những câu chuyện được kể bằng hình ảnh về những nhân vật đời thường với những câu chuyện cũng rất đời thường. Một xóm lao động nghèo kiếm kế sinh nhai, một vùng quê nghèo thiếu nước hay tình người trong bão lũ: "Mẹ vẫn tảo tần", "Con trai đi nuôi bệnh", "Cấp nước cho dân", "Lại lên đường vì “khúc ruột miền Trung”", "Miền Trung: miếng khi đói"…

Đồng nghiệp trọng và coi ông như một chứng nhân qua những lần ông chụp những yếu nhân: Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Chủ tịch Trương Tấn Sang, Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu, Tổng thống Pháp Francois Mitterrand, Tỷ phú Rockefeller… và qua những câu chuyện ông can đảm đi vào vùng dịch, thiên tai: "Cúm gia cầm AH5N1", "Hạn hán Nam Trung Bộ", "Lỗ hổng trách nhiệm"… Hoặc những tin bài theo sự kiện thời sự: "Khởi công công trình Nhà máy thủy điện Yaly", "Cháy lớn ở IMEXCO", "Bốn ngày trên đường Hồ Chí Minh"… Hiện nay, ông còn nhận lời làm giám khảo nhiều cuộc thi nhiếp ảnh lớn nhỏ trong nước.

Lý Nguyễn Minh Tân

Sáng 19/12, tại Hà Nội, Thượng tướng Trần Quốc Tỏ, Uỷ viên Trung ương Đảng, Phó Bí thư Đảng uỷ Công an Trung ương, Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra (UBKT) Đảng uỷ Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an đã dự, chỉ đạo Hội nghị tổng kết công tác năm 2025, triển khai chương trình công tác năm 2026 của Cơ quan UBKT Đảng uỷ Công an Trung ương.

Bị cáo Nguyễn Duy Hưng (cựu Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Thuận An) được Viện kiểm sát đề nghị giảm hình phạt do bị cáo này đã nộp thêm 47 tỷ đồng, khắc phục hoàn toàn hậu quả vụ án. Bị cáo Hưng được đề nghị giảm hình phạt từ 2 năm 6 tháng tù đến 3 năm tù về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” (án sơ thẩm 10 năm 6 tháng tù) .

Là quốc gia đầu tiên trên thế giới thực thi lệnh cấm toàn diện người dưới 16 tuổi sử dụng mạng xã hội, Australia đang tiến hành một cuộc thử nghiệm chính sách chưa có tiền lệ. Động thái này, bắt đầu từ ngày 10/12/2025, không chỉ làm thay đổi đời sống kỹ thuật số của hàng triệu thanh thiếu niên trong nước mà còn đặt ra một tiêu chuẩn toàn cầu mới khiến các chính phủ và tập đoàn công nghệ trên khắp thế giới phải theo dõi sát sao.

Gần 7 năm kể từ khi Kết luận thanh tra số 585 (KLTT) được ban hành, những tồn tại, sai phạm trong quản lý tài chính và đất đai tại xã Triệu Đại, huyện Triệu Phong (nay là xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị) vẫn chưa được xử lý dứt điểm. Thực tế cho thấy, việc kéo dài không chỉ bắt nguồn từ các khoảng trống pháp lý trong quá trình xử lý, mà còn xuất phát từ cách thức tổ chức thực hiện của chính quyền và cơ quan chức năng địa phương thời kỳ trước chưa thực sự thấu tình, đạt lý, khiến vụ việc rơi vào trạng thái bế tắc kéo dài.

Không bục giảng, không phấn trắng, nhưng suốt hàng chục năm qua, bước chân của ông KLuận – Trưởng ban Công tác Mặt trận ấp 4, xã Tà Lài, tỉnh Đồng Nai - chưa bao giờ ngơi nghỉ. Giữa nắng bụi hay đêm tối đại ngàn, người đàn ông ấy vẫn lặng lẽ đi từng ngõ, gõ từng nhà để "níu" lũ trẻ ở lại với lớp học, thắp lên niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn cho đồng bào Mạ, Stiêng.

Không còn chỉ là những băng nhóm hoạt động trong thế giới ngầm khép kín, tội phạm có tổ chức ở châu Âu đang “tái cấu trúc” để thích nghi với kỷ nguyên số. Với một “DNA mới” lai giữa không gian mạng và đời thực, các mạng lưới tội phạm ngày càng khó nhận diện, khó truy vết và trở thành thách thức an ninh nội khối mang tính cấu trúc đối với Liên minh châu Âu (EU).

Báo cáo với Bộ Xây dựng vào ngày 12/12 vừa qua, ông Bùi Hòa Án, Phó Giám đốc Sở Xây dựng TP Hồ Chí Minh đã nêu ra loạt giải pháp trong chuyển đổi phương tiện giao thông “xanh” đang được thành phố ưu tiên triển khai. Tổng lượng phát thải CO2 cả gián tiếp và trực tiếp từ giao thông đường bộ tại thành phố vào năm ngoái đã ở mức 10,8 triệu tấn. Trong đó riêng phương tiện cá nhân là xe gắn máy và xe hơi chiếm tới 49% tổng lượng phát thải…

Thời tiết nắng ráo diễn ra tại hầu khắp các tỉnh thành trên cả nước với nền nhiệt cao nhất tại miền Bắc dao động khoảng 27 độ C còn ở miền Nam ở mức 34 độ C. Thủ đô Hà Nội trời nắng đẹp.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文