Bác bảo vệ vỡ mộng

13:42 08/12/2017
Năm nay tôi chỉ ngoài 30, nhưng rất nhiều người gọi tôi bằng bác. Không phải vì tôi trông già trước tuổi, mà đơn giản vì tôi là bảo vệ của một cơ quan nhà nước khá to.

Người dân có việc đến đây chẳng ai dám gọi tôi là “thằng” cả, mà họ thường gọi tôi bằng bác, hiếm hoi lắm mới có người gọi bằng anh.

Chuyện nhỏ như con thỏ, nhưng tôi cũng lấy đó làm niềm an ủi cho cái nghề vốn chẳng có gì nở mày nở mặt này.

Nhưng tất nhiên, không phải vì cái danh xưng sáo rỗng đó mà tôi chấp nhận làm bảo vệ, dù bằng cấp và học thức của tôi còn cao hơn nhiều trưởng phòng, phó phòng trong cái cơ quan mà tôi làm bảo vệ.

Tôi chấp nhận vị trí thấp hèn này trước tiên vì cũng giống như chuột chạy cùng sào.

Ảnh minh họa.

Ngày xưa tôi là một đứa học hành giỏi giang, thi đậu một lúc 2-3 trường đại học, trong đó có Đại học Y dược. Nhưng cuối cùng tôi chọn ngành địa chính, vì lúc đó quá trình đô thị hóa đang diễn ra sôi động, bất cứ thứ gì dính đến đất đai đều có thể hốt bạc.

Thằng bạn tôi từng thành tỷ phú chỉ sau một đêm, nhờ mua trúng miếng đất tăng giá từ 300.000 đồng/m2 lên 30 triệu đồng/m2 chỉ  sau một đêm, khi Nhà nước công bố quy hoạch một con đường to bự ngang qua miếng đất nó vừa mua.

Vì vậy, dù ban đầu gia đình không mấy hài lòng khi tôi bỏ học bác sĩ để theo ngành địa chính, nhưng sự ủng hộ sau đó cũng tăng theo giá đất.

Sau 4 năm miệt mài, cuối cùng tôi cũng lấy được tấm bằng kỹ sư về địa chính. Bao nhiêu mơ ước tưởng sắp thành hiện thực. Nhưng hiện thực lại không như ước mơ.

Cầm mảnh bằng kỹ sư ngành quản lý đất đai, tôi nộp hồ sơ tất cả những nơi phù hợp với chuyên ngành, từ các trung tâm nghiên cứu đất đai, quy hoạch, tư vấn, kỹ thuật địa chính cho đến Phòng Tài nguyên-Môi trường, Sở Tài nguyên-Môi trường…

Sau gần một năm trời tìm việc, chẳng nơi nào nhận tôi, vì một lý do rất đơn giản: đã kín người.

Thất vọng lĩnh vực nhà nước, tôi xin vào các công ty kinh doanh địa ốc, các công ty kinh doanh bất động sản, công ty môi giới bất động sản. Nhưng không may, thời điểm đó có quá nhiều công ty địa ốc lừa đảo, tự vẽ dự án ảo, bán “dự án vịt trời”.

Thị trường nhà đất ảo tung chảo, người dân hầu như không còn niềm tin vào nhân viên bất động sản. Vì vậy, tôi quyết định không theo nghề bất động sản, vì lo rằng không chết đói thì có ngày vào tù chứ chẳng chơi.

Vậy là tôi về làm “nhà báo”, tức báo cơm ở nhà.

May thay, tôi làm “nhà báo” chẳng bao lâu thì được ông chú ruột cho biết sắp nghỉ hưu, vị trí nhân viên bảo vệ của ông ở Sở Tài nguyên-Môi trường sẽ cần người. Vậy là tôi nhờ ông nộp đơn ngay lập tức.

Nhờ quan hệ của chú tôi, và cũng nhờ tôi nhanh nhạy gửi ít tiền để chú “trà nước” với người ta, nên tôi không còn báo nhà mà chuyển sang làm “bác bảo vệ”.

Khi “theo nghề” rồi, tôi thấy công việc này cũng hay. Thứ nhất là việc rất nhàn, người dân chẳng mấy khi lên tới Sở, nên cơ quan ngày ngày cũng chẳng có bao nhiêu khách. Thời gian rỗi tôi lại lấy sách vở ra học, quyết tâm chờ cơ hội chuyển vị trí từ cổng cơ quan vào trong các phòng máy lạnh.

Nhưng đột ngột có thay đổi mới trong chính sách đất đai, tất cả các thành viên trong gia đình đều phải ghi tên vào Sổ đỏ. Thế là công việc của tôi bị quá tải. Nào là chỗ đậu xe ô tô, xe máy, xe đạp, nào là nhiều gia đình kéo cả hơn 30 người đi làm Sổ đỏ một lần. Có hôm, tôi phải phụ khiêng người bị liệt vào cơ quan để đăng ký, có hôm thì gặp bà chửa gần đẻ, có hôm thì gặp thằng tâm thần cũng theo người nhà đi đăng ký.

Quá áp lực trong công việc, nhiều khi không kiểm soát, quên mất thân phận “nô bộc” của dân, tôi lại cáu gắt khó chịu. Một hôm, cũng vì cáu gắt, tôi bị một người dân phản ứng: “Bác bảo vệ làm gì mà cau có với dân thế?”.

Tôi bực mình: “Anh không thấy ngày nào tôi cũng phải tiếp cả ngàn người. Làm sao chịu nổi?”.

Nghe thế, anh này đốp ngay: “Bác làm sao khổ bằng tôi, gia đình tôi có 10 anh em, hiện một anh sống ở Mỹ, một chị ở Úc, một chị ở Nam Phi, một anh trai ở Nga, một em gái ở Iraq, một em gái nữa ở Brazil. Một thằng em đang ở tù, một thằng em đang đi bộ đội, còn thằng Út bỏ nhà đi đâu 3 năm rồi không biết. Ba tôi thì tâm thần, mẹ tôi bị bại liệt. Gia đình tôi có việc cần làm Sổ đỏ gấp. Vậy làm sao tất cả thành viên gia đình tôi được ghi trong Sổ đỏ?".

Tôi nghe xong choáng váng, xây xẩm mặt mày, liền đá trái banh cho cấp trên: “Anh ơi, làm ơn vào trong hỏi sếp em! Em chỉ là một bảo vệ”.

Khi anh đó đi rồi, tôi mới hoàn hồn, và vỡ mộng cái hy vọng lâu nay. Chắn chắn tôi không đủ sức làm sếp, vì tôi không thể trả lời được câu hỏi của anh ta.

Nghĩa Nam

Chiều 23/6, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đồng Nai thông tin đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” liên quan Dự án KDC mật độ thấp và du lịch sinh thái thác Giang Điền. Dự án này do Công ty CP Du lịch Giang Điền có trụ sở tại xã Giang Điền, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai làm chủ đầu tư…

Ít nhất 42 người thiệt mạng trong 2 vụ không kích nhắm vào các vị trí của người Palestine ở phía Bắc Dải Gaza, trong đó có một địa điểm nằm bên trong khu trại tị nạn al-Shati.

Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu triển khai các biện pháp đảm bảo tuyệt đối an ninh an toàn cho Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2024; chủ động phòng ngừa, phát hiện, xử lý hành vi sử dụng thiết bị công nghệ cao để gian lận trong kỳ thi; tạo điều kiện thuận lợi về ăn ở, đi lại cho học sinh, không để học sinh phải bỏ thi tốt nghiệp vì điều kiện khó khăn về kinh tế.

Thừa ủy quyền của Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Nội vụ Phạm Thị Thanh Trà vừa ký báo cáo của Chính phủ gửi Quốc hội xem xét, cho ý kiến về các nội dung cải cách tiền lương; điều chỉnh lương hưu, trợ cấp bảo hiểm xã hội, trợ cấp ưu đãi người có công và trợ cấp xã hội từ ngày 1/7/2024.

Lãnh đạo Bộ Tài chính nhận định, với những giải pháp chủ động của Chính phủ và các bộ, ngành, người dân và thị trường đã thích ứng và không bị tác động nhiều về tâm lý tăng giá khi tăng lương.

Cục An toàn thông tin, Bộ Thông tin và Truyền thông (TT&TT) khuyến cáo người dân cần nâng cao ý thức chấp hành các quy định của pháp luật liên quan đến tệ nạn xã hội, đam mê và yêu thích bóng đá nhưng kiên quyết tránh xa cá độ bóng đá.

Thông tin từ Sở Giao thông Vận tải (GTVT) Hà Nội cho biết, sau 2 tháng thí điểm, Hà Nội đã có hơn 60 điểm ứng dụng công nghệ thu phí đỗ xe không dùng tiền mặt và đã có hơn 156 nghìn lượt giao dịch với hình thức thanh toán qua hệ thống QR code, VETC, ePass và MTC, đạt khoảng 89,8%; thanh toán bằng tiền mặt chỉ còn chiếm tỷ lệ 10,2%. Tuy nhiên, theo Sở GTVT Hà Nội vẫn còn một số vướng mắc, khó khăn khi thực hiện thí điểm.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文