Những ánh đèn pha rực lên trong đêm

21:27 22/02/2023

Tết Nguyên đán năm Mão này đến sớm hơn thường lệ. Chỉ sau Tết Dương lịch có ba tuần đã là giao thừa nên nhiều người có cảm giác dồn dập đến khó thở. Và Tết đi qua cũng quá nhanh. Chớp mắt đã qua mùng, con người ta lại quay về với những vòng lặp cũ kỹ của những ngày bình thường cũ kỹ.

Sáng sớm chờ họp, theo thói quen, tôi lục tìm lại ký ức (memories) trên trang facebook của mình. Đây là một thói quen đã hình thành mấy năm nay. Lục tìm lại, xem những gì mình từng đăng tải, thấy cái nào nhí nhố thì xóa bỏ đi. Riết rồi thấy mình cũng đỡ nhí nhố hẳn. Mà cũng nên bớt đi cái nhí nhố ấy. Tuổi 50 đến nơi rồi còn gì.

Những ánh đèn pha -0

Và bức ảnh được đăng tải đúng 1 năm trước khiến tôi giật mình. Đúng ngày này, 1 năm trước, là 30 tháng Chạp năm Sửu. Năm đó, đêm giao thừa không có pháo hoa. Sau một năm oằn mình nếm trải những bi thương nhất của đại dịch, không bắn pháo hoa cũng là một quyết định nhân văn. Lòng không Tết thì làm sao có thể hưởng thụ Tết.

Bức ảnh ấy được tôi chụp bằng cái iPhone cũ kỹ của mình, qua ô cửa sổ từ lầu 21 khu chung cư. Ngay kế bên chung cư tôi sống là một bãi đất trống được tận dụng làm bãi đỗ xe container. Và trong cái khoảnh khắc trừ tịch không trăng, không pháo hoa đó, hàng chục chiếc xe container xếp ngay hàng thẳng lối đồng loạt mở đèn sáng chói. Cái thứ ánh sáng của những chiếc đèn pha công suất lớn kia rực lên trong đêm tối đen như mực. Nó đã khiến lòng tôi tỉnh thức một hi vọng cho năm kế tiếp và tôi đã ghi lời nguyện cầu cho mọi người một năm mới hanh thông. Những quầng sáng từ đám xe container kia hóa ra đã từng là một thứ ánh sáng mong manh hi vọng ở cuối đường hầm tối và dài. Để rồi tôi và cả những người xung quanh tôi đều đã đi qua năm Dần một cách bình an nhất cho dù đó đây vẫn có những biến cố không ngờ.

Còn nhớ, cái Tết năm Dần ấy là một cái Tết còn vương lại nhiều ám ảnh của một năm dịch bệnh. Cũng chỉ trước Tết một thời gian thôi, lệnh phong tỏa mới được dỡ bỏ. Có những người quen đã vĩnh viễn không còn nữa. Cuối năm cũng ít hơn các cuộc tất niên. Đầu năm gặp nhau cũng vẫn nhắc về cái ký ức hoang tàn cũ. Nhưng cũng không ai quên những khoảnh khắc sẻ chia dù bé nhỏ nhưng ngọt ngào. Đôi khi chỉ là một túi rau củ; một vài khoanh cá kho; mấy hộp khẩu trang... Những chuyến quà trao tay cứ đan nhau xuyên lòng thành phố như vậy. Nhờ đó mà người ta còn niềm tin vào sự chân thành. Để sống, để yêu, và để viết. Đó cũng là năm tôi đặt bút viết một ca khúc đầu tiên của mình nói về thành phố mình gắn bó hơn 20 năm trời. "Sài gòn ôm tôi", tên bài hát nói lên tất cả. Mỗi gương mặt thân quen ở đây chính là đại diện cho thành phố thân thương này. Và những gương mặt ấy đã ôm tôi vào lòng, cứu vớt tôi đi qua những thời khắc khó khăn và cùng cực nhất trong đời mình.

Cái ánh đèn rực lên đêm giao thừa đó đã không lướt qua tôi vội vàng. Tôi nhớ, mình từng nhìn rất sâu, rất lâu vào vùng ánh sáng hấp dẫn đó và hình dung ra tất cả những gương mặt đã bên cạnh mình. Đã không còn bất kỳ chút lý trí nào khi biết thừa rằng những chủ xe chỉ thắp đèn lên để cúng xe lúc giao thừa mà thôi nhưng tôi lại cảm nhận được cái quầng hi vọng và ấm áp từ những đèn pha rực lên đó. Nếu như năm ấy có pháo hoa, có lẽ tôi đã để mình hút vào cái vẻ đẹp rực rỡ nhưng nhàm chán thường niên mà bỏ qua những vùng sáng dưới thấp. Và tôi nhớ lại giao thừa mới nhất. Trong căn nhà rộng nhưng vắng người của cha, tôi đã nằm im trong bóng tối cho qua phút giao thừa. Hai năm dịch không được về ăn Tết với cha, tôi đã dằn vặt rất nhiều. Để rồi về lại, giao thừa cũng chỉ là khoảng tối vì cha có tuổi rồi nên đi ngủ sớm. Còn lại mình tôi, thắp hương cúng bái xong cũng là lúc lên giường.

Năm Dần đã đi qua thế nào, chắc không còn cần nhắc lại nữa. Một năm chưa thể gượng dậy sau dịch đã khiến kinh tế mỗi nhà bị ảnh hưởng rất nhiều. Thị trường chứng khoán giảm chỉ số từ 1600 xuống chỉ còn mức dưới 1200, kéo theo nhiều nhà đầu tư lâm vào cảnh quẫn cùng. Rồi thị trường bất động sản thì bất động và rủi ro trái phiếu thường trực như một thanh gươm Damocles lơ lửng trên đầu. Nhiều người không dám sắm một cái tết ra trò và những người nông dân cũng buồn đi quá nhiều lần bởi nông sản, hoa trái của họ hoặc không bán được, hoặc bán như cho. Nhưng dường như không nghe thấy ai than thở câu nào. Tất cả cùng hiểu rằng đó là một hoàn cảnh chung mà mỗi người cần vượt qua bằng nghị lực, và bằng cả niềm tin rằng "năm sau rồi sẽ khác".

Năm Mão này chắc chắn rồi sẽ phải khác cho dù có nhiều dự báo về những khó khăn sẽ sớm bài binh bố trận ngáng chân con người. Nhưng có khó khăn nào mà con người chúng ta không thể vượt qua đây, khi chính chúng ta từng đi qua năm khó khăn tai ương nhất với mối đe dọa sống còn của bệnh dịch. Cái cảm giác "cuối cùng chúng ta vẫn còn may mắn được sống sót" có thể là một liều thuốc tinh thần tốt nhất, để mỗi người cùng hiểu rằng hóa ra điều quan trọng nhất là mình còn tồn tại. Và sau dịch bệnh, đa số cũng nhận thấy rằng cái gì là phù du và cái gì đọng lại mãi. Chính những sẻ chia mà họ từng cho và nhận của một năm dịch bệnh đã mở ra một nhận thức vốn bị che mờ bấy lâu nay. Đó chính là tình yêu thương giữa con người với con người. Không có nó, ta khó có thể đi qua được dù là một trở ngại bé nhỏ.

Tôi chợt nhớ cậu em quen thân mới từ giã cõi đời chỉ vài hôm trước Tết. Lựa chọn dại dột của nó có lẽ cũng đi từ điểm nó cảm thấy đơn độc vô cùng khi không có được những sẻ chia đúng lúc. Sẻ chia chính là nguồn năng lượng mạnh mẽ nhất mà chúng ta cần có, và cũng luôn sẵn có nếu chịu mở lòng.

Tấm ảnh những ánh đèn pha rực lên trong đêm giao thừa là một ký ức mạng khiến tôi bừng tỉnh thêm lần nữa. Trong bóng tối vô cùng kia, vẫn luôn có những ngọn đèn. Và trong chính mỗi cõi lòng ta, cũng nên luôn thắp lên những ngọn đèn.

Vì, ai đó, ở đâu đó, có thể sẽ thấy ngọn đèn trong lòng ta như một quầng hi vọng…

Hà Quang Minh

Kế hoạch mà Mỹ dành cho Gaza đề xuất lệnh ngừng bắn trong 60 ngày và thả 28 con tin Israel, dù còn sống hay đã chết, trong tuần đầu tiên, để đổi lấy việc thả 1.236 tù nhân Palestine và hài cốt của 180 người Palestine.

Rút ngắn thủ tục đầu tư, đơn giản hóa thủ tục hành chính, tạo điều kiện thuận lợi cho doanh nghiệp tiếp cận quỹ đất là hàng loạt giải pháp tháo gỡ để đẩy mạnh phát triển nhà ở xã hội trong Nghị quyết thí điểm một số cơ chế, chính sách đặc thù để thúc đẩy phát triển nhà ở xã hội của Quốc hội đã chính thức được thông qua. Tại Tọa đàm "Hiện thực hóa giấc mơ nhà ở xã hội" do Bộ Xây dựng và Báo Tiền phong tổ chức ngày 30/5, các chuyên gia, nhà quản lý và doanh nghiệp đều cho rằng, Nghị quyết sẽ là cơ sở để hiện thực hoá giấc mơ nhà ở xã hội cho người dân.

Sau những ngày mưa mát, nắng nóng quay trở lại miền Bắc khi nền nhiệt tăng nhanh, nhiệt độ cao phổ biến trên 35 độ C. Khu vực miền Trung có nơi nắng nóng gay gắt với nhiệt độ cao nhất phổ biến 35-37 độ, có nơi trên 37 độ; độ ẩm tương đối thấp nhất phổ biến 50-55%.

Gần 2 năm qua, gần 20 hộ dân tại xã Tân Tiến, huyện Krông Pắk, tỉnh Đắk Lắk cho biết, cuộc sống đang gặp khó khăn, đảo lộn do chưa được tái định cư sau gần 2 năm giao đất cho chủ đầu tư Dự án cao tốc Khánh Hoà - Buôn Ma Thuột.

Chiều 30/5, Đoàn kiểm tra của Bộ Công an do Trung tướng Lê Văn Tuyến, Thứ trưởng Bộ Công an làm Trưởng đoàn đã làm việc với UBND tỉnh Nghệ An, công bố kết quả kiểm tra công tác phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ (PCCC&CNCH) trên địa bàn tỉnh.

Ngày 30/5, Thanh tra Ngân hàng Nhà nước (NHNN) đã công bố kết luận thanh tra về việc chấp hành chính sách, pháp luật trong hoạt động kinh doanh vàng tại Công ty TNHH MTV Vàng bạc đá quý Sài Gòn – SJC và CTCP Vàng bạc đá quý Phú Nhuận PNJ. 

Ban tổ chức cho biết, từ 19h ngày 30/5, chùa Quán Thế Âm mở cửa liên tục 24/24 để người dân đến chiêm bái và đảnh lễ xá lợi Phật. Việc tổ chức không giới hạn thời gian trong ngày giúp mọi người đều có cơ hội tiếp cận và thực hiện nghi lễ theo truyền thống nhà Phật.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.