Người "chữa bệnh" cho máy ảnh cao tuổi nhất Sài Gòn

14:53 18/07/2016
Từ một nghề thịnh hành nhất nhì ở miền Nam những năm trước 1975, đến nay khi cả Sài Gòn số thợ chuyên sửa chữa máy ảnh chỉ còn đếm trên đầu ngón tay thì ông Tần là người có tuổi đời và cả thâm niên về tuổi nghề lâu nhất trong số đó.


45 năm sửa chữa máy ảnh

Chiếc bàn sáng đèn nép trong góc nhà, ngay lối ra vào một cửa hàng máy ảnh trên đường Huỳnh Thúc Kháng, quận 1, ở đó, ông Nguyễn Văn Tần vẫn đang dán mắt say sưa vào chiếc ống kính máy ảnh khách gởi sửa. Gọi là “tiệm” cho sang chứ trong đời hành nghề của mình, ông nói, “chỉ toàn ngồi nhờ ở những tiệm máy ảnh, kê chiếc bàn, trải đồ nghề ra rồi làm thôi chứ sức mình chưa đủ khả năng để mở nguyên tiệm”. Từ góc nhỏ thuê trong một tiệm ảnh ở đường Nguyễn Huệ, gần đây, ông mới chuyển về phố máy ảnh Huỳnh Thúc Kháng.

Ông Tần sinh năm 1952 trong một gia đình gốc Hải Dương và không ai làm nghề có liên quan đến máy ảnh. Giơ tay lên nhẩm tính, ông nói: “Vì mê công việc sửa máy ảnh của người chú mà sau khi học xong tú tài, năm 1968, tôi tìm thầy Nguyễn Văn Của trên đường Trương Công Định, một người thầy, người thợ sửa máy ảnh có tiếng ở Sài Gòn lúc bấy giờ để xin học nghề. Đến khoảng 1972 - 1973 tôi ra nghề và đi làm cho đến nay, tính ra là đã gần 45 năm”.

Luôn chọn một góc nhỏ sau quầy hàng của các tiệm máy ảnh để hành nghề, ông nói, đó luôn là cách ông chọn để tìm khách hàng. Không mở tiệm hay làm tại nhà, nhờ vào góc nhỏ thuê trong tiệm, đề bảng sửa chữa, tự khắc sẽ có người thấy và tìm đến. Phía gần cầu thang ra vào dẫn vào phía nhà trong, ông kê góc đặt một chiếc bàn nhỏ bắt đèn sáng trưng, ốp kính, trên kính đề mỗi chữ “Tần - sửa máy ảnh”. Trên bàn, một số đồ nghề sửa chữa, tuốc-nơ-vít, khăn giấy, keo dán xếp hàng ngay ngắn.

Ông Nguyễn Văn Tần cặm cụi trong góc nhỏ tiệm ảnh mà mình xin ngồi nhờ.

“Thông thường, tôi hay tìm tiệm quen để xin ngồi nhờ. Nhưng dời tới lời lui, khách vãng lai thì ít, vì chọn nơi sửa máy phải chọn chỗ quen, uy tín. Vì thế khách hàng của tôi đa số vẫn là khách quen. Họ mang tài sản tới tìm tôi, rồi về giới thiệu cho bạn bè, tự truyền miệng nhau”, ông nói.

Người thợ già ngồi sau chiếc bàn, thỉnh thoảng cân chỉnh lại gọng kính, chú tâm vào mớ đồ ngổn ngang bày trước mặt. Ông nói, khi bắt tay làm thì ít khi tiếp chuyện ai, sợ phân tâm vì nghề này cần sự tập trung cao. “Tôi có mặt ở đây từ 8h30 sáng, nghỉ trưa từ 12h đến 1h trưa, làm đến 5h30 thì về, làm giờ hành chánh, như một công chức”, ông ngả người trên ghế cười lớn, bông đùa.

Người thợ 64 tuổi mấy chục năm nay tác phong như một, dù là có dời tới lui góc bàn nhỏ đi khắp các tiệm máy ảnh vẫn quần tây, áo sơ-mi chỉnh tề, hết giờ làm thì một mình về nhà ở đường Hoà Hưng, quận 10 như một công chức thứ thiệt. Ông quan niệm, mình phải tôn trọng mình, khách hàng mới đặt niềm tin vào mình.

Nghề sửa máy ảnh, ông trầm tư nhớ lại, từng là một nghề “hot” trước năm 1975 khi lúc bấy giờ công nghệ chụp ảnh chỉ gói gọn trong những chiếc máy film, phụ thuộc nhiều vào công nghệ sửa chữa. Học trò tới xin học thì nhiều nhưng thầy phải xem người đó có đam mê hay không mới dạy. Còn mục đích xin học vì tiền thì thầy từ chối thẳng thừng, ông Tần nhớ lại.

“Nghề này tuy phổ thông nhưng cũng cực kỳ kén người. Ngày trước, đôi khi người ta phải bỏ ra số tiền lớn để xin học nhưng đâu phải ai có tiền cũng học được đâu. Cùng học với tôi những năm ấy có gần chục người nhưng cũng bỏ vì cơm áo gạo tiền, bây giờ chỉ còn mỗi tôi còn bám trụ”, ông chậm rãi.

Âm ỉ sống khi công nghệ lên ngôi

Thời điểm những năm sau giải phóng và tiếp quản là khoảng thời gian khó khăn nhất với ông để bám nghề. Ngụp lặn giữa những thay đổi về kinh tế, nguồn sống khiến ông từng chán nản, bỏ nghề đi buôn để nuôi sống gia đình. “Vì thời cuộc mà, người ta lo chạy kiếm miếng ăn còn không đủ, nói gì tới chơi hình, chơi phim. Tới tận năm 1979 khi cuộc sống ổn định, tôi mới lại theo nghề”, ông kể, “lượng khách quen của tôi trước 1975 thì nhiều vô số, nhưng sau này, số thì ra nước ngoài định cư, số thì không còn khả năng chơi máy ảnh nữa nên tôi phải tìm lại khách bắt đầu từ con số 0”.

Đến tận những năm 1990, nghề sửa máy ảnh vẫn là nghề hái ra tiền. Có những tiệm chuyên ngành chứng kiến khách đứng “nghẹt cả tiệm”, mỗi ngày kiếm được vài chỉ vàng không phải là chuyện hiếm.

Người làm nghề sửa máy ảnh gần như dính chặt đời nghề với sự thăng trầm của thú chơi máy này. Khoảng gần 6 năm trở lại đây, giữa thời điểm bắt đầu bùng nổ của những chiếc smartphone kiêm nhiệm chức năng của hầu hết các loại máy cơ bản thì chiếc máy film “cổ lỗ sĩ” lại âm thầm tái sinh. Thú chơi máy ảnh film âm thầm len lỏi trong lòng những người ưa hoài niệm và được ví giống như liều thuốc có thể “lây lan” trong cộng đồng người yêu ảnh. Nhờ thú chơi này của giới trẻ mà những người thợ như ông bỗng dưng có thêm lượng khách hàng lớn và ổn định.

Dù nhu cầu chơi máy film đang lên cao nhưng theo ông, thợ rành rẽ máy này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Những chiếc máy film trở lại theo xu hướng gần đây thường trung bình có giá chỉ từ 1,5 triệu đổ lại. Hơn nữa, vì sản xuất đã lâu nên chúng rất khó sửa. Dù vậy nhưng ông vẫn tâm niệm, dù cho là máy cũ vài triệu hay máy hiện đại giá lên đến nghìn đô nhưng đã sửa thì phải xem chúng quan trọng như nhau.

“Điều khó khăn nhất để sửa một chiếc máy ảnh cơ, nhất là máy film hiện nay, là phụ kiện. Để chữa bệnh cho chúng, tôi thường tìm mua những máy hư hỏng quá nặng, lọc lấy phụ kiện từ những máy đó rồi độ lại, tuỳ theo mức độ nặng nhẹ, tuỳ loại bệnh mà thay thế”, ông chia sẻ. Chỉ vào chiếc ống kính máy ảnh đang lau chùi, ông nói, đây cũng là một trong những “căn bệnh vặt” phổ biến của máy mà người ta buộc phải tìm thợ.

Ngoài máy film, ông còn chuyên sửa các loại máy ảnh số, máy điện tử. Thu nhập cho nghề này, ông nói, tuy bấp bênh nhưng cũng đủ để nuôi sống gia đình và cho bản thân động lực để đam mê. Với mỗi ca sửa máy, thông thường chỉ mất khoảng vài tiếng đồng hồ, hỏng nặng đòi hỏi vài ngày để sửa. Những hôm vắng khách, có khi ông chỉ có đơn hàng một món đồ một ngày. Còn bình thường, từ sáng đến chiều không lúc nào ông ngơi tay. Tuỳ theo loại máy, mức độ hỏng hóc mà ông lấy giá cao nhất là 300.000 đồng.

Đạo đức một đời nghề

“Triết lý làm nghề” của ông Tần đơn giản chỉ gói gọn trong sự ổn định. Giới sành chơi máy ảnh ở Sài Gòn truyền tay nhau địa chỉ của hai người sửa máy “mát tay” và công phu nhất, là ông và một người nữa chuyên ngồi lề đường.

“Cố gắng tìm một chỗ ngồi ổn định, người khách sẽ tin tưởng hơn mà giao máy của họ cho mình. Máy ảnh là món món đồ, nhưng cũng là tài sản. Tạo được niềm tin, mình sẽ không lo không có khách. Mất tiền bạc thì mất ít, mất sức khoẻ thì mất nhiều, nhưng mất uy tín là mất tất cả. Tôi luôn tâm niệm như thế mỗi khi đặt tay xuống bắt đầu tháo chiếc máy”, ông cười khẳng khái.

Trên các diễn đàn hình ảnh lớn như VnPhoto.net, TinhTe.vn, VnReview.vn, khi tìm những địa chỉ sửa máy uy tín ở Sài Gòn, các thành viên đều chỉ nhau tìm một người có cái tên thân mật là “bác Tần”. Ít ai biết nhiều về ông, nhưng khi người thợ già chuyển chỗ, người ta lại kháo nhau chỗ mới của ông. 

Vũ Anh, 33 tuổi, một người có thâm niên chơi máy film gần 10 năm, nói trên một diễn đàn công nghệ: “Chiếc máy film đầu đời của tôi gắn liền với người đã bắt mạch cho nó lần đầu tiên – chú Tần. Lúc mới chơi, lóng ngóng, tìm được người biết cách sửa những con máy hiếm mừng như bắt được vàng vì Sài Gòn đâu dễ tìm. Người chơi Analog (chơi máy film) có đam mê thực sự sẽ trân trọng chiếc máy của mình như đứa con cưng. Giao đứa con của mình cho bác Tần từng ấy năm chưa bao giờ làm mình thất vọng”.

Minh Tâm, một người chơi máy film ở quận 10, chia sẻ: “Ngày trước mình có chiếc Praktica bị hỏng phần đo sáng, tráng ảnh bị lỗi nên dính vạch đen trên ảnh. Thông qua bạn bè giới thiệu, mình tìm đến chú Tần sau khi máy đã qua tay hàng loạt tiệm mà vẫn chưa sửa ưng ý, lại tốn khá nhiều tiền. Thử vận may lần cuối, nhờ bác Tần mà tới giờ chiếc máy chưa phải sửa thêm lần nào cả”. “Sự từ tốn, nhã nhặn của bác cũng làm mình yên tâm phần nào. Không phải cứ đổ nhiều tiền ra là trị được bệnh, gừng càng già càng cay thôi”, bạn cười.

Ông nói, làm nghề này ngồi một chỗ suốt mấy chục năm nhưng chưa bao giờ ông thấy chán. “Không hiểu sao từng ấy năm, nhiều người đã rẽ sang con đường mưu sinh khác nhưng tôi càng làm càng thấy mê nên không bỏ được. Cứ bình bình mà kiếm cơm”, ông nói, “nhưng nhiều lúc cũng chạnh lòng vì đôi khi mình đã đặt hết tâm huyết nhưng khách trách móc, không hài lòng”. 

Khẽ nhịp tay lên mặt bàn, ông nói: “Chỉ bao nhiêu đây thôi, từng ấy năm đã nuôi sống hết gia đình tôi. Công việc này cho hai đứa con trai của tôi ăn học, bây giờ khi chúng đã tự lập, ra ngoài lập gia đình ở riêng, thì đây vẫn là nguồn sống chính của hai vợ chồng già, niềm vui tuổi già của tôi”, ông cười.

Các con không theo nghề vì theo ông, “nghề này bạc lắm, nếu tôi không thể tiếp tục làm nữa thì đành nhìn nó chết dần. Vì nghề không có trường lớp nào dạy bài bản nên chủ yếu là tầm sư học đạo, cha truyền con nối”, ông trầm ngâm. “Trước đây tôi cũng từng dạy 1,2 học trò nhưng họ không kiên trì bám lấy, chạy theo đồng tiền nên sau này không nhận ai nữa. Tôi quan niệm sẽ chỉ truyền nghề nếu may mắn tìm được ai đó có tâm”, ông tâm sự.

Huỳnh Duyên

Hơn 40 cán bộ, chiến sĩ (CBCS) Tiểu đoàn 2 thuộc Trung đoàn Cảnh sát cơ động (CSCĐ) Nam Trung bộ đã nỗ lực dập tắt đám cháy tại nơi tập kết vật liệu tranh tre trong xưởng chế biến gỗ của doanh nghiệp ở TP Nha Trang (Khánh Hòa).

Chỉ cách đây ba năm, nickel còn được coi là “ngôi sao” của ngành khoáng sản toàn cầu. Nickel, một thứ kim loại trước đây chỉ được dùng trong luyện thép không gỉ, bất ngờ tìm được vị thế mới khi thế giới đổ dồn sự chú ý vào những chiếc pin nickel-lithi (Ni-Li).

An toàn vệ sinh lao động đang là câu chuyện rất nóng và nhận được sự quan tâm lớn của dư luận sau vụ việc 7 công nhân tử vong và 3 người bị thương do tai nạn lao động tại Công ty cổ phần Xi măng và Khoáng sản Yên Bái. Đây chỉ là một trong những vụ việc điển hình liên quan đến tai nạn lao động, khi từ đầu năm 2024 đến nay đã xảy ra không ít tai nạn lao động nghiệp trọng. Theo thống kê 3 năm gần đây, có khoảng trên dưới 7.000 vụ tai nạn lao động/năm, làm khoảng 700 người chết/năm và hàng nghìn người khác bị thương. Có thể nói, tai nạn lao động để lại không ít hậu quả đau lòng. Pháp luật về an toàn vệ sinh lao động có rất nhiều quy định chặt chẽ, vấn đề an toàn vệ sinh lao động cũng được tuyên truyền thường xuyên vậy tại sao vẫn có những vụ việc thương tâm xảy ra, chúng ta cần thêm những giải pháp gì để bảo vệ sức khoẻ, an toàn cho người lao động? Xung quanh câu chuyện này, PV đã có cuộc trao đổi cùng TS Nguyễn Anh Thơ, Viện trưởng Viện Khoa học an toàn và vệ sinh lao động.     

Sáng 28/4, Công an huyện Phước Sơn (Quảng Nam) cho biết, vừa phối hợp lực lượng Công an xã, Dân quân, Xã đội xã Phước Thành, huyện Phước Sơn và cán bộ chuyên trách bảo vệ rừng kiểm tra, truy quét tình trạng khai thác vàng trái phép tại bãi 5A, xã Phước Thành.

Sáng 28/4, Thượng tá Võ Văn Thái - Phó Trưởng Công an TP Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi cho biết, sau thời gian củng cố tài liệu, chứng cứ, Cơ quan CSĐT Công an thành phố, đã khởi tố 11 đối tượng về tội “Gây rối trật tự công cộng” và tội “Cố ý gây thương tích”.

Sáng 28/4, trên đường dẫn cao tốc TP Hồ Chí Minh - Trung Lương, đoạn qua xã Thân Cửu Nghĩa, huyện Châu Thành, tỉnh Tiền Giang, xảy ra ùn ứ ở nhiều hướng, do gần trăm két bia trên xe đầu kéo rơi xuống đường.

Chỉ ít ngày nữa, chương trình nghệ thuật đặc biệt chào mừng 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ - “Điện Biên Phủ - Không bao giờ quên” sẽ chính thức diễn ra tại Nhà hát Hồ Gươm, Hà Nội. Với gần 300 nghệ sĩ tham gia biểu diễn, chương trình được kỳ vọng sẽ tái hiện Chiến thắng Điện Biên Phủ đầy sống động qua ngôn ngữ âm nhạc, đồng thời tiếp tục khẳng định ý nghĩa, tầm vóc, giá trị lịch sử, tri ân, tôn vinh những cống hiến, đóng góp của các tầng lớp nhân dân trong chiến thắng này.

Tối 27/4, Đội CSGT số 1 (Phòng CSGT Hà Nội) triển khai tổ công tác lập chốt đảm bảo TTATGT, kiểm soát các phương tiện lưu thông trên đường mà người điều khiển phương tiện có sử dụng bia rượu tại khu vực đường Trần Quang Khải (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) theo hướng đi Nguyễn Khoái.

Giữa những ngày tháng tư lịch sử, về vùng căn cứ U Minh Thượng, tỉnh Kiên Giang - "chiếc nôi" cách mạng trong 2 cuộc kháng chiến bảo vệ Tổ quốc, nơi ra đời chi bộ đảng đầu tiên của tỉnh Kiên Giang, chúng tôi cảm thấy tự hào về những đổi thay, phát triển của vùng đất anh hùng. Trong kháng chiến, lực lượng cách mạng đã cùng nhân dân kiên trì bám đất, đấu tranh diệt ác, phá kìm, phá cơ sở của địch, xây dựng lực lượng cách mạng và xây dựng chính quyền cơ sở, bảo vệ Khu ủy, lập nên nhiều chiến công xuất sắc. Trong thời bình, kế thừa và phát huy truyền thống cách mạng, nhân dân vùng căn cứ U Minh Thượng đã và đang thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội của địa phương, xây dựng đời sống của người dân ngày càng ấm no, hạnh phúc.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文