Danh ca Khánh Hà: Kiếp sau vẫn muốn làm ca sĩ

08:39 16/03/2016
Danh ca Khánh Hà về nước trong đêm nhạc tôn vinh nhạc sĩ Anh Bằng và nhạc sĩ Trần Thiện Thanh. Cả một đời gắn với nghiệp cầm ca, cũng lên thác xuống ghềnh, nhưng bà nói, nếu kiếp sau được chọn, vẫn muốn làm ca sĩ. Vì ở đó, bà được sống đúng là mình nhất.


- Thưa danh ca Khánh Hà, bà vốn là một người kén chọn các show diễn trong nước. Vì sao, bà lại quyết định về nước lần này và chọn tham gia đêm nhạc "Lâu đài tình ái" vinh danh nhạc sỹ Anh Bằng và nhạc sỹ Trần Thiện Thanh?

+ Cái gì cũng có lý do của nó. Tuổi nào cũng thế. Tôi là một người nghệ sỹ, lại là một nghệ sỹ hải ngoại, vẫn được khán giả trong nước nhớ đến và được mời về nước hát là tốt lắm rồi. Với nhạc trữ tình của nhạc sỹ Anh Bằng, tôi đã rất gắn bó từ trước, nhất là ca khúc "Nỗi lòng người đi". Tuy nhiên, tôi chưa có nhiều trải nghiệm với dòng nhạc "sến" lắm. Tôi từng thu ca khúc "Bảy ngày đợi mong", rồi "Trên đỉnh mùa đông" của nhạc sỹ Trần Thiện Thanh nhưng đó chỉ là thu, chứ chưa có hát "live". Lần này tôi muốn hát thử xem mình hát nhạc ông Trần Thiện Thanh ra làm sao.

- Ở tuổi này rồi, cảm giác của bà khi đứng trên sân khấu ra sao?

+ Với âm nhạc, tuổi nào cũng  mê cả. Khi mình dính vào nó, thì chỉ còn mê đắm.

- Người ta thường phân biệt dòng nhạc sang - sến. Là một người hát chuyên nghiệp, bà có phân biệt điều đó không?

+ Tôi nghĩ, loại nhạc nào cũng có cái hay của loại nhạc đó. Tôi đã ca loại nhạc - tôi không muốn nói là sang - trong một thời gian dài. Bây giờ, được mời hát loại nhạc khác, tôi cũng muốn thử xem sao. Khi thử, sẽ có bài hợp, bài không nhưng ít nhất mình cũng có thử.

- Trước đây, bà đã thu thử vài bài thuộc dòng nhạc sến, cảm giác của bà ra sao?

+ Bài mà tôi thấy người ta thích là "Bảy ngày đợi mong", tôi ca rất nhiều lần, còn "Trên đỉnh mùa đông", chưa thử ca "live" bao giờ cả, chỉ có thu băng thôi. Người ta cứ chê nó "mùi" ("mùi" trong chữ "mùi mẫn" - PV), chứ khi xem lại lời bài "Trên đỉnh mùa đông" của nhạc sỹ Trần Thiện Thanh, tôi thấy lời rất hay. Tôi cũng thích bài "Linh hồn tượng đá"của nhạc sỹ Mai Bích Dung lắm đó. Nhưng lời của nó dành cho phái nam, tôi không thể hát được. Nhưng có lẽ, tôi sẽ phải hát thử một lần mới được. Dù cho không hát được như kì vọng thì cứ xem như mình đang kể lại cái tâm sự của người đàn ông đó đi (Cười)!

- Tôi đã từng nghe bà hát "Cho em quên tuổi ngọc" của nhạc sỹ Lam Phương, trong đó có câu "Cho em quên cơn mộng ảo xa xôi thơ ngây ngày nào". Danh ca Khánh Hà bây giờ hẳn đã đi qua cơn mộng ảo xa xôi đó rồi? 

+ Qua lâu lắm rồi, bây giờ Khánh Hà sống thực tế hơn. Nhưng đó là trong đời sống với nhiều lo toan của mình thôi; còn khi mà cầm micro và hát, mình lúc nào cũng sống về bài hát đó, sống trong không khí bài hát đó, như thể mình là một nhân vật trong đó. Chút mộng ảo và lãng mạn đó, giờ đây chỉ còn trên sân khấu mà thôi.

- Tôi tưởng đã là nghệ sỹ thì trong đời sống thực cũng mơ mộng lắm chứ?

+ Có mơ mộng nhưng ở bên Mỹ, không có được thoải mái như ở nước mình. Chạy theo cuộc sống hàng ngày nên rất thực tế, sự mơ mộng ấy vơi bớt đi phần nhiều. Chỉ có khi hát, mình vẫn nhớ về những kỉ niệm và sống về điều đó. Nghệ sỹ nói cho cùng cũng là một con người bình thường đầu trần mắt thịt mà thôi.

- Khi bà bắt đầu học hát, nghe nói người anh, ca sỹ Tuấn Ngọc chê dữ lắm, điều đó có đúng không thưa bà?

+ Lúc bắt đầu học và đi hát thử, tôi hát không có hay. Anh Tuấn Ngọc chê quá. Tôi nghĩ, thôi, chắc cái số mình không phải là ca sĩ, khỏi phải hát nữa. Nhưng tự nhiên trong năm đó, ban nhạc Uptight mời vào hát chung với Anh Tú, anh trai của tôi. Điều đó như một sự kết nối lại. Đúng một năm sau đó, nhiều người biết đến tên của Khánh Hà hơn. Từ đó, tôi lại tự nhủ, mình chắc có số là ca sĩ.

- Một năm đó, bà phải lao động ra sao để khẳng định mình?

+ Ông trời như vẽ sẵn đường đi nước bước cho tôi, nên tôi cứ thế mà đi thôi. Với vài người, có thể là ông trời giáng tội họ khi bắt họ trở thành một người nghệ sỹ. Nhưng với tôi, nó như một mối nhân duyên tốt vậy. Gia đình tôi cứ lớn lên là biết hát.

- Bà có hài lòng về mối nhân duyên đó không?

+ Quá hài lòng. Và tôi thấy mình quá may mắn nữa. Có lần, tôi nói với anh Tuấn Ngọc, kiếp sau em vẫn muốn làm ca sĩ.

- Tôi từng nói chuyện với một vài ca sỹ. Họ nói rằng kiếp sau họ không muốn làm nghề này vì nó bạc quá. Riêng ca sỹ Khánh Hà thì có vẻ khác?

+ Người nghệ sỹ, lúc nào cũng mong khán thính giả yêu mến, nhưng có người không được mến yêu lắm, họ thấy bạc. Khánh Hà không được mến yêu nhiều lắm nhưng chắc là cũng có một chút mến yêu. Một chút mến yêu thôi cũng làm tôi hạnh phúc rồi.

- Con cái của bà hình như không theo nghiệp của mẹ?Bà có buồn vì điều đó không?

+ Tôi nghĩ thế hệ mình đã hưởng hết cái phúc đó rồi nên có thể thế hệ sau mình không thể hát nữa. Tôi cũng có buồn vì điều đó. Đó là một mất mát rất lớn. Làm nghệ sỹ hay chứ! Nhưng tôi tin, mạch nguồn, cái gen nghệ sỹ trong huyết quản của gia đình tôi vẫn còn và chưa hết đâu. Tôi để ý, con tôi bây giờ đang bắt đầu đi học piano. Nó không đi hát như ông, bà, cha mẹ nó mà nó chơi nhạc. Thôi, như vậy cũng được. Đời sống sẽ bớt khô khan và trống rỗng hơn.

- Tôi thấy bà là người hát được nhiều dòng nhạc. Hình như bà không chịu thua trước dòng nhạc nào hết?

+ Mới đây, một số bạn bảo tôi "Chị có nhảy qua nhạc "mùi" không? Coi chừng chị nhảy qua nhạc mùi bọn em thích". Tôi nghĩ đó cũng là ý hay. Tôi sẽ hát theo kiểu của mình. Hơi Tây phương, hơi khàn khàn một chút.

Hồi mới bước chân ra, tôi đã hát nhạc trẻ, nhạc ngoại quốc nhiều. Lớn thêm chút nữa, tôi đổi sang hát nhạc Việt Nam nhiều. Sau đó, qua Mỹ, có người hỏi sao Khánh Hà không hát nhạc tiền chiến? Thế là tôi thử. Lúc đó, tôi có thử thu một băng theo dòng nhạc này, người đầu tiên hòa âm cho tôi theo lối jazz, hơi khó bán nhưng nếu người nào biết nghe, họ sẽ thích. Cô Thanh Lan, ca sỹ lớn thời xưa nói, em à, em đừng hát láy nhiều quá, láy không tới đâu. Giờ nghe lại, tôi nghe có thấy láy mấy đâu. Sau này, ai cũng thích CD đó. Có thể lúc đó, mình thức thời hơn chút.

- Băng nhạc mà bà vừa kể, có phải là "Gọi giấc mơ xưa" không?

+ Đúng rồi. Xưa, không phải vì không có tiền đâu. Nhưng mà có một người cứ nằng nặc hỏi mua cho bằng được, nên tôi mềm lòng mà bán mất, giờ tìm lại không còn. Cái gì đầu tiên cũng nhiều kỉ niệm. Đó là lần đầu tiên tôi ăn ngủ tại phòng thu, lần đầu tiên hát nhạc tiền chiến.

- Là một người thể hiện rất nhiều ca khúc nhạc trẻ của thế hệ mình, bà thấy nhạc trẻ Việt Nam bây giờ ra sao, thưa bà?

+ Nhạc trẻ nước ngoài không quan trọng dòng nhạc mà chú trọng "beat", tức nhịp điệu. Bây giờ tôi để ý thấy, nhạc trẻ Việt Nam cũng gần như nhạc trẻ ngoại quốc rồi, chú trọng nhịp điệu hơn. Chứ như thời của chúng tôi, ca khúc chú trọng lời, dòng nhạc, nhất là lời phải đẹp. Ngay cả thập niên 90 của thế kỷ trước, lời của dòng nhạc nhẹ cũng được viết hay lắm. Tôi có thể kể ra một số cái tên như "Niềm đau chôn giấu", "Tan tác", "Tiễn em trong mưa", "Lạc mất mùa xuân", "Sa mạc tình yêu", "Ngàn năm vẫn đời". Bây giờ, lời khó thuộc quá, và nghe cũng không rõ nữa.

Hai anh em nghệ sỹ Tuấn Ngọc - Khánh Hà trong một lần hát chung trên sân khấu.

- Bà đánh giá, nhạc trẻ hiện nay đang đi lên hay đi xuống?

+ Có thể tôi thuộc tuýp người xưa rồi nên tôi thấy nó như thế. Còn với người trẻ, tôi nghĩ để hát được những ca khúc nhạc trẻ hiện nay cũng rất khó chứ không phải không đâu. Nó vẫn có cái hay của nó chứ. Chỉ là, nhiều lúc mình nghe chưa có kịp.

- Không khí âm nhạc thế hệ của bà như thế nào?

+ Rất tình tứ, lãng mạn.

- Bà có thể kể lại một vài kỷ niệm thời xưa gắn bó với việc đi hát của mình không?

+ Thực ra, tôi vào nghề rất dễ, không có phải đi qua ông này cô kia. Lúc đó chị gái Bích Chiêu, anh Tuấn Ngọc giới thiệu mình vào lại không thành công. Tự mình đi làm lại thành công rồi dần dần có tên tuổi. Nhưng có kỉ niệm đó là ở nhà, anh Tuấn Ngọc hay lấy ghita ra đánh đàn và hát đủ bài. Anh hát bài gì, mình hát bài đó. Lúc đó làm gì có đồ chơi gì ngoài cái đó. Thành ra cứ mở mắt ra, ăn uống xong xuôi chỉ có hát thôi. Tôi có cái hạnh phúc, đó là có một gia đình như gia đình tôi. Đó là một may mắn. Mấy anh em tôi cứ gặp nhau là lại đem ghita ra đánh. Anh Tuấn Ngọc đánh tông này rồi lại ngừng tông khác, anh bảo đứa nào bắt được là đứa đó thông minh. Nhưng tôi làm được hết. Vui ha. Kể lại chuyện này, tôi lại thấy nhớ anh Tú nữa. Anh là người gần mình nhất trong gia đình, gần hơn cả bố mẹ nữa. Thành ra anh ấy mất đi, đó trở thành một mất mát lớn nhất trong cuộc đời của mình. Cái gì mình yêu quý, mình không được giữ bên mình, cũng bất ngờ, đau khổ lắm.

- Từng đổ vỡ trong hôn nhân một lần, đời bà hẳn cũng nhiều thăng trầm?

+ Nói thăng trầm cũng không đúng. Thật sự, tôi không có đi ra đời nhiều, cuộc sống cũng không đến nỗi.  Ở nhà đi hát rồi về thôi. Người ta hay nói câu "lên voi xuống chó", chứ tôi thì không. Tôi cũng không bao giờ đặt ra cho mình chuyện phải làm cái này cái kia. Cuộc sống đều đều, hoặc bằng bằng hoặc đi lên. Tôi không có bị ra đời nhiều, không có phải ra đời đánh lộn với đời để có chức vị hay trở thành cái gì đó. Tôi thấy cuộc đời vô tư từng nào, mình sướng từng đó. Đừng suy nghĩ nhiều mà làm gì.

- Nghe kể, danh ca Khánh Hà lại được cuộc đời bao bọc rồi?

+ Chính xác là Khánh Hà được ông trời bao bọc.

- Bà có bao giờ cầu toàn điều gì không?

+ Tôi chỉ cầu toàn trong âm nhạc thôi. Tôi vẫn muốn ra  một CD riêng thật hay. Khó quá. Thu rồi mà chưa phát hành. Tôi vẫn chưa vừa lòng. Còn với cuộc đời, mình cứ làm những gì mình thích thôi. Ngày xưa còn trẻ, tự nhủ, phải hát cái gì mình thích, thành công hay không, không cần biết. Bây giờ, già rồi, vẫn thế. Mình thấy hay, mình thích rồi thì khán thính giả mới thích chứ.

- Xin cảm ơn bà!

Đậu Dung (thực hiện)

Nếu phải chọn một điều đọng lại rõ nét nhất sau trận chung kết SEA Games 33 tối 18/12, đó chính là tinh thần chiến đấu không khuất phục của U22 Việt Nam. Trong bối cảnh thi đấu trên sân khách, đối diện sức ép khổng lồ từ khán đài Rajamangala và bị dẫn trước tới hai bàn, thầy trò HLV Kim Sang Sik vẫn không buông xuôi. Bằng bản lĩnh, niềm tin và ý chí bền bỉ, các cầu thủ áo đỏ đã viết nên màn lội ngược dòng đầy cảm xúc để giành Huy chương Vàng ngay trên đất Thái Lan.

Viện KSND tối cao vừa ban hành cáo trạng truy tố Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng Giám đốc và Phó Tổng Giám đốc Công ty Z Holding cùng 15 bị can khác trong vụ án “Sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm”, “Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng” và Rửa tiền” xảy ra tại Công ty Z Holding với số tiền gần 6.700 tỷ đồng.

Ngày 18/12, Viện An ninh phi truyền thống (Trường Quản trị và Kinh doanh, ĐH Quốc gia Hà Nội) phối hợp cùng Cổng Thông tin điện tử Chính phủ và Việt Nghiên cứu Phát triển kinh tế-xã hội Hà Nội tổ chức Tọa đàm với chủ đề "An ninh phi truyền thống trong quản trị đô thị Hà Nội: Thực trạng - thách thức - giải pháp bền vững".

Nhà nước đã miễn học phí cho học sinh, nhưng nhiều phụ huynh vẫn phải gánh thêm hàng triệu đồng mỗi tháng vì các môn học liên kết được đưa vào chính khóa. Thực trạng này đang gây bức xúc, tạo áp lực nặng nề cho học sinh và gia đình, đặt ra yêu cầu cấp thiết phải rà soát, chấn chỉnh để trả lại bản chất cốt lõi của giáo dục phổ thông.

Liên quan chuyên án đấu tranh triệt xóa, bắt giữ nhóm đối tượng hình sự, hoạt động côn đồ, sử dụng hung khí để giải quyết mâu thuẫn, gây mất ANTT trên địa bàn Chợ Mới (An Giang), chiều 18/12, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh An Giang cho biết vừa bắt giữ thêm đối tượng Bùi Thanh Trường (SN 1983, thường trú: ấp An Bình, xã Mỹ An Hưng, tỉnh Đồng Tháp) về hành vi “Gây rối trật tự công cộng”.

Thứ trưởng Lê Văn Tuyến yêu cầu Công an tỉnh Tuyên Quang cần bảo đảm an ninh trên tất cả các lĩnh vực theo tinh thần “an ninh chủ động”, không để bị động, bất ngờ; tập trung thực hiện các mục tiêu, chỉ tiêu đã đề ra, nhất là giảm tội phạm, phấn đấu nâng cao tỷ lệ xã, phường không có ma túy.

Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Nguyễn Duy Hưng (cựu Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Thuận An) bất ngờ rút 2/3 nội dung kháng cáo, chỉ còn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Lý do xin giảm nhẹ hình phạt là bị cáo đã khắc phục hoàn toàn hậu quả của vụ án và tham gia nhiều hoạt động an sinh xã hội.

Ngày 18/12, Thiếu tướng Nguyễn Hữu Phước, Giám đốc Công an tỉnh Khánh Hòa cùng đại diện các đơn vị nghiệp vụ, phối hợp cấp ủy, chính quyền xã Đông Khánh Sơn tổ chức khánh thành căn nhà của anh Mấu Trường (SN 1994, trú thôn Dốc Trầu, xã Đông Khánh Sơn), nằm trong “Chiến dịch Quang Trung” do Thủ tướng Chính phủ phát động.

Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an nhận thấy, qua vụ án xảy ra tại Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) có thể thấy, cơ chế, chính sách và quy trình chuyên môn cũng bộc lộ nhiều sơ hở; các quy trình thẩm định, cấp hồ sơ còn phức tạp, kéo dài, qua nhiều khâu trung gian; một số tiêu chí đánh giá mang tính định tính, tạo điều kiện cho cán bộ lợi dụng quyền hạn để can thiệp, gây khó khăn hoặc kéo dài thời gian xử lý hồ sơ nhằm trục lợi…

Với tinh thần “Đoàn kết - Dân chủ - Kỷ cương - Đổi mới - Phát triển”, Đại hội lần thứ VII Công đoàn CAND thể hiện quyết tâm chính trị cao của toàn thể cán bộ, đoàn viên công đoàn (ĐVCĐ), người lao động (NLĐ), phấn đấu xây dựng tổ chức Công đoàn ngày càng vững mạnh, thực sự là chỗ dựa tin cậy của ĐVCĐ, NLĐ góp phần cùng toàn lực lượng CAND hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文