Vợ chồng lão nông Rú Chá tự nguyện làm "kiểm lâm" giữ rừng

14:42 25/10/2018
Không phải ngẫu nhiên mà nhiều người đặt cho lão nông Nguyễn Ngọc Đáp biệt danh “dị nhân Rú Chá”. Bởi thường ở cái tuổi gần đất xa trời, người ta chỉ muốn an nhàn, sống vui vầy để con cháu chăm sóc.


Thế nhưng, hai vợ chồng ông Nguyễn Ngọc Đáp (72 tuổi) và bà Trần Thị Hồng (70 tuổi) lại chọn cho mình cuộc sống tách biệt với cộng đồng, dành cả cuộc đời để bảo vệ hệ sinh thái của khu rừng ngập mặn nguyên sinh duy nhất còn lại trên phá Tam Giang (tỉnh Thừa Thiên - Huế).

Vợ chồng "Robinson xứ Huế"

Từ TP. Huế men theo con đường QL49 khoảng chừng 20km, chúng tôi tìm về rừng Rú Chá thuộc thôn Thuận Hòa B, xã Hương Phong, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Đến đây, hỏi thăm gia đình vợ chồng ông Nguyễn Ngọc Đáp, không người dân nào không biết. Biệt danh “dị nhân Rú Chá” hay “Robinson xứ Huế” đã gắn liền với tên tuổi hai vợ chồng lão nông yêu rừng suốt nhiều năm qua.

Với diện tích khoảng 5ha, Rú Chá hiện là khu rừng ngập mặn nguyên sinh duy nhất còn sót lại của miền Trung. Ngoài hệ sinh thái rừng ngập mặn có diện tích lớn nhất ở khu vực đầm phá Tam Giang, Rú Chá còn được xem như một vùng đệm sinh thái giữa đất liền và đầm phá. Nơi đây có nhiều loại thủy sinh, chim chóc và các loại cây thân mềm cư trú. 

Theo người dân địa phương, sở dĩ có tên gọi là “Rú Chá” vì “rú” có nghĩa là “rừng”, còn “chá” là bởi trong rừng toàn là “cây chá”. Từ bao đời nay rừng Chá mọc dày đặc như một bình phong án ngữ che chắn, bảo vệ vùng đất này trước biển Thuận An. 

Ít ai biết rằng, để góp phần gìn giữ khu rừng còn nguyên vẻ ban sơ được như ngày hôm nay có công rất lớn của hai vợ chồng lão nông Nguyễn Ngọc Đáp và vợ Trần Thị Hồng. Họ chính là những người đầu tiên và duy nhất tự nguyện đặt chân đến định cư ở rừng Rú Chá và xem đây như ngôi nhà của mình.

Cũng không phải ngẫu nhiên mà nhiều người đặt cho lão nông Nguyễn Ngọc Đáp biệt danh “dị nhân Rú Chá”. Gặp chúng tôi, ông Đáp say sưa kể câu chuyện về Rú Chá như chính câu chuyện cuộc đời mình. Ông cho hay, năm 1976 ông nên duyên vợ chồng với bà Trần Thị Hồng và có với nhau 10 người con. 

Cuộc sống đang êm đềm thì năm 1990, ông bàn với vợ xin chính quyền địa phương ra Rú Chá để ở. Rú Chá khi ấy hoang tàn không một bóng người sinh sống nên nghe chồng bàn vậy, bà Hồng cứ một mực lắc đầu, vì “ra Rú thì biết lấy gì mà sống?”. Thế nhưng ông Đáp đáp lại: “Chim trời, cá nước ở Rú Chá thiếu gì, ở mô có tui, mệ mi không lo đói, không lo buồn”. 

Nghe chồng thuyết phục, bà Hồng cũng đành xuôi theo, bà biết tính ông Đáp khi quyết là không ai ngăn cản được. Vả lại, một người phụ nữ tảo tần, thương chồng con như bà làm sao yên cái dạ để ông Đáp một mình ra Rú Chá mà không có người sớm hôm “tối lửa tắt đèn” chăm lo…

Hai vợ chồng lão nông Nguyễn Ngọc Đáp trong ngôi nhà nhỏ của mình.

Thế rồi, sau khi lo cho các con tạm ổn cuộc sống ở trong làng, ông Đáp dẫn theo vợ chọn một bãi bồi khá cao ở ngay trung tâm của rừng Rú Chá dựng một căn nhà tạm để có nơi trú mưa nắng, ra vào. Ngôi nhà nhỏ của hai vợ chồng nằm lọt thỏm trên một hòn đảo nhỏ có diện tích chưa đến 1ha.

 Không điện, không nước ngọt, không hàng xóm và tách biệt với cộng đồng. Những ngày đầu mới chuyển vào Rú Chá ở, cảnh vật ở đây khá tan hoang chỉ được vài cây chá mọc lèo tèo. Ban ngày thì còn có người trong làng vào rú nhặt củi, bẫy chim chứ đêm đến thì vắng ngắt, chỉ có hai vợ chồng ngồi nhìn nhau.

Tài sản quý giá nhất của hai vợ chồng lão nông chỉ có chiếc radio là người bạn thân thiết. Cuộc sống ở đây thiếu thốn đủ bề, nhưng bằng tình yêu hai vợ chồng quyết bám trụ để sống cùng khu rừng ngập mặn. Để mưu sinh, ông Đáp xin đấu thầu một thửa đất cạnh rú để đắp đập thả tôm, cá còn vợ thì vay mượn mua thêm vài con gà, vịt về nuôi. Rừng ngập mặn cũng nhiều tôm cá nên hai ông bà cũng sống đủ qua ngày…

Rừng Rú Chá giờ không chỉ có đôi cặp vợ chồng già. Sự yên bình của Rú Chá ngày càng bị xáo động bởi càng về sau càng có nhiều người chú ý đến Rú Chá hơn và họ cũng vào đó để đánh bắt tôm cá. Có một khoảng thời gian khá dài, Rú Chá trở thành nguồn sống của người dân Thuận Hòa. 

Không chỉ khai thác nguồn tôm cá, cứ mỗi bận vào đó kiếm ăn, người dân còn  tranh thủ đốn vài bó củi Chá về để làm chất đốt. Từ vài người, cho đến cả làng đua nhau đi đốn củi khiến diện tích Rú Chá bị thu hẹp lại đáng kể. 

Vốn quen với từng bụi cây, gò đất nơi đây nên khi chứng kiến cảnh mảnh đất này sắp sửa chỉ còn là tên gọi trong quá khứ, vợ chồng ông Đáp thấy rất xót xa. Lúc đầu ông bà Đáp chỉ nhắc khéo với bà con rằng mình phải kiếm củi bằng cách khác chứ không nên chăm chăm chặt cây Chá, để rồi có ngày xóa sạch rừng Chá này. Hơn ai hết, ông bà hiểu rằng đây là vùng đất có thể che chắn nước biển khỏi xâm thực và tránh những ngọn sóng, cơn gió cho cái làng Thuận Hòa này. 

Nếu không kịp thời ngăn chặn thì những cái lợi trước mắt sẽ khiến người dân nơi đây phải chịu những khó khăn, thậm chí là tai họa rất lớn về sau. Nhìn những mảng rú bị đốn trở nên loang lổ, xác xơ, ông Đáp xót xa vì mình không thể làm gì hơn là đứng nhìn. Giữa lúc đó, ông Đáp nghe được tin UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế có chính sách cần phải bảo vệ rú để đảm bảo rừng phòng hộ, vậy là không hề băn khoăn vì tuổi tác cũng cao, mà hai vợ chồng ông Đáp dắt nhau lên xã một mực xin nhận công việc bảo vệ rừng.

Ngôi nhà nhỏ của hai vợ chồng "Robinson xứ Huế" nằm lọt thỏm giữa rừng Rú Chá.

Hơn 30 năm xin tự nguyện làm "kiểm lâm" không lương để giữ rừng

Không chịu để cảnh cả khu rừng ngập mặn trở thành đồi trọc, với quyết tâm bảo vệ rừng, cứ đêm xuống ông Đáp lại lặn lội đi xem xét kiểm tra xem có người nào chặt cây để sớm hôm sau đạp xe lên báo cho trưởng thôn. Đến tháng 9, tháng 10, khi đàn cò trắng và nhiều loài chim khác bay về Rú Chá, ông Đáp lại tất bật đi gỡ bẫy để không một con cò, con Cuốc nào về rừng Chá bị dính bẫy. 

“Cứu vật, vật trả ơn”, đàn cò và nhiều muôn thú ở Rú Chá coi ông là “người nhà”. Chiều chiều, chúng yên tâm vỗ cánh rợp trời trở về rừng Rú Chá trú ngụ, hay ríu rít chao liệng khi thấy bóng ông bà Đáp chèo thuyền ra thăm Rú. Thế nhưng, ngược lại ông Đáp lại gặp không ít “rắc rối” từ phía những đối tượng bẫy chim, chặt cây. 

Từ khi có vợ chồng ông Đáp giữ rừng, nhiều kẻ chuyên bẫy chim cảm thấy ấm ức, hậm hực vì bị ông ngăn cản, phá bẫy cứu chim. Rồi cả những đối tượng vào chặt cây Sú cũng không ít lần đe dọa cả tính mạng của ông Đáp. Thế nhưng, “mặc kệ, miễn sao bảo vệ Rú Chá này là được. Tôi coi Rú Chá như tính mạng của mình”… ông Đáp cương quyết… Còn bà Hồng cũng vậy, lúc ông mỏi bà phụ chèo, lúc bà mệt ông đỡ. 

Chiều nào bà cũng theo ông chèo thuyền khắp khu rừng để kiểm tra, gỡ bẫy, và làm tròn nhiệm vụ bảo vệ rừng. Kể từ khi có bàn tay hai vợ chồng ông Đáp chăm sóc, những cây chá, cây sú đua nhau bén rễ sinh sôi phát triển, chim muông đua nhau tìm về. Màu xanh bao phủ cả cánh rừng ngập mặn vốn hoang vu tiêu điều. Không ít gốc chá xanh tốt cao quá đầu người chính là thành quả của việc hai vợ chồng không nề hà vất vả để ươm trồng và chăm sóc suốt bao nhiêu năm.

Rừng ngập mặn nguyên sinh Rú Chá ngày càng xanh tốt nhờ sự bảo vệ chăm sóc của vợ chồng ông Đáp.

Ngày trước, mỗi năm hai vợ chồng ông Đáp được làng trả lương bằng 3 tạ lúa. Nhưng vợ chồng ông chỉ lấy 2 tạ, đủ để có lương thực qua ngày, còn 1 tạ thì gửi lại dùng cho việc làng. Ấy vậy mà cũng lắm người gièm pha rằng việc không có gì mà ông bà Đáp được trả từng ấy thóc. 

Để công bằng, chính quyền địa phương cũng mời người dân làm thay vợ chồng ông Đáp, nhưng ai nấy đều lắc đầu từ chối bởi không ai đủ “can đảm” để bám trụ với rừng Rú Chá như hai vợ chồng nông dân này. Nhưng từ năm 2000 đến nay làng không cấp lúa nữa, hai vợ chồng ông Đáp xem như giữ rừng không lương. Nhưng chẳng vì thế mà họ từ bỏ công việc của mình. 

Xót cha mẹ tuổi cao, ngại cảnh tuổi già đơn chiếc giữa rừng, các con ông Đáp nhiều lần khuyên cha, mạ trở về làng ở cùng con cháu để tiện bề chăm sóc. Nhưng ông Đáp cứ hào sảng cười: “Ba, mạ ở Rú Chá quen rồi, trong phố ồn ào lắm, không chịu được. Đời ba, mạ chỉ muốn gắn bó với cái Rú Chá này cho đến ngày xanh cỏ mới thôi”. Ông Đáp còn lập luận: “Chừ mà sấp bây bảo ba, mạ xa rừng, rứa ngộ nhỡ đàn cò về rú mà bị bẫy ai trông, nhỡ lứa Sú non bị mấy kẻ chặt trộm dẫm nát ai bảo vệ”?…

Mỗi năm, hai vợ chồng chỉ về ở với con, cháu ba ngày Tết, rồi lại trở lại với Rú Chá. Chỉ xa một ngày thôi là ông bà Đáp – Hồng đã thấy rất nhớ rừng… 
Hoài Thu - Trí Công

Mấy năm trong công cuộc "đốt lò", xảy ra bao chuyện bi hài. Không ít vị lãnh đạo mới hôm qua còn "lên lớp" khuyên răn cán bộ, đảng viên, nhất là thế hệ trẻ phải trọng chữ đức, phải liêm, chính, không tham ô, tham nhũng, không suy thoái, vậy mà hôm sau bị khui lộ biết bao chuyện giật mình. Trong hội thảo, hội nghị, những bài học về giáo dục đạo đức, liêm, chính vẫn diễn ra đều đặn, người học vẫn mải miết học, người dạy say sưa dạy, nhưng ngoài đời dường như nhiều người lại coi việc dạy và làm là hai phạm trù tách biệt nhau.

Dự thảo luật được xây dựng nhằm bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối của Đảng, bảo đảm đáp ứng yêu cầu chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước về sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, về bầu cử sớm, rút ngắn nhiệm kỳ Quốc hội và nâng cao chất lượng, hiệu quả hoạt động của Quốc hội.

Là một trong những điểm mỏ được quy hoạch, cấp phép để phục vụ các dự án trọng điểm quốc gia trên địa bàn, thế nhưng suốt gần 1 năm qua, hai mỏ đất san lấp của doanh nghiệp tại Nghệ An đã buộc phải ngừng hoạt động vì bị người dân vô cớ ngăn cản dù chủ đầu tư không có bất cứ hoạt động nào gây phương hại hay ảnh hưởng đến đời sống dân sinh. 

30/4 - ngày đất nước thống nhất - là mốc son chói lọi trong lịch sử dân tộc. 50 năm đã qua, thế hệ cha anh từng bước qua chiến tranh, nếm trải khói lửa và dựng xây hòa bình. Giờ đây, trong ngày hội lớn của non sông, hàng triệu người Việt, đặc biệt là thế hệ trẻ, cùng nhau viết tiếp ước mơ hòa bình của thế hệ đi trước. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu được giá trị của hòa bình...

Sau gần một năm ra đời và hoạt động, lực lượng tham gia đảm bảo ANTT cơ sở trên địa bàn tỉnh Thanh Hoá đã thể hiện vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ đắc lực cho lực lượng Công an làm tốt công tác nắm tình hình địa bàn, tuyên truyền phổ biến pháp luật và triển khai có hiệu quả các biện pháp phòng, chống tội phạm.

Dưới nhiều hình thức dẫn dụ, các App cờ bạc đang len lỏi vào học đường khiến bậc phụ huynh lo lắng. Để ngăn chặn, phòng ngừa tình trạng này, ngành giáo dục và cơ quan chức năng đã đẩy mạnh tuyên truyền, giúp học sinh nâng cao cảnh giác.

Theo dự kiến, Tòa án nhân dân huyện Đức Hòa, tỉnh Long An sẽ đưa bị can Lê Thanh Nhất Nguyên, sinh năm 1991, ngụ số 191A, ấp Lập Thành, xã Đức Hòa Thượng, huyện Đức Hòa, tỉnh Long An (nơi được gọi là “Tịnh thất bồng lai”) ra xét xử về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và bị can Lê Tùng Vân, sinh năm 1932 (cùng ngụ địa chỉ trên) ra xét xử về tội loạn luân trong tháng 5 này.

Nghị quyết 68 của Bộ Chính trị đánh dấu một bước chuyển quan trọng trong nhận thức về vị trí và vai trò của kinh tế tư nhân trong sự phát triển của nước ta. Tuy nhiên, lợi dụng vấn đề trên, các thế lực thù địch, phản động đã đưa ra những luận điệu chống phá, xuyên tạc, bóp méo chủ trương phát triển kinh tế tư nhân, cho rằng phát triển kinh tế tư nhân là sự thất bại của kinh tế thị trường định hướng XHCN, mở đường cho việc từ bỏ CNXH để đi theo CNTB tại Việt Nam.

Trong quyết định về việc đẩy mạnh chuyển đổi số và triển khai Đề án 06/CP tại các cơ quan, đơn vị trong ngành Y tế mới đây, Bộ trưởng Bộ Y tế Đào Hồng Lan yêu cầu các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh ưu tiên nguồn lực, khẩn trương triển khai hồ sơ bệnh án điện tử, bảo đảm hoàn thành trước ngày 30/9/2025.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.