Lan man quanh tờ lịch 30-4

12:55 30/04/2017
Về hình thức thời gian, hiển nhiên, ngày 30-4-1975 cũng chỉ bình thường như bao ngày khác -“Lịch” mà không có “Sử” thì chỉ là “Lịch” thôi - Nhưng vì có “Sử”, mà với người Việt Nam chúng ta, ngày 30-4-1975 mới thành ra “Ngày vĩ đại”.


I. Về hình thức thời gian, hiển nhiên, ngày 30-4-1975 có từ “Công lịch” (Lịch Mặt trời). Nếu không có “Công lịch”, cũng về hình thức thời gian, đó sẽ là hai ngày khác, có từ “Âm lịch” (Lịch Mặt trăng) và “Phật lịch” (Lịch nhà Phật). 

Thế là trên “Lịch”, ngày ấy cũng chỉ bình thường như bao ngày khác -“Lịch” mà không có “Sử” thì chỉ là “Lịch” thôi - Nhưng vì có “Sử”, mà với người Việt Nam chúng ta, ngày 30-4-1975 mới thành ra “Ngày vĩ đại”.

* *  *

“Sử” đã “chuẩn bị” cho ngày 30-4-1975 như thế nào? Ngược dòng thời gian, nếu không có cuộc kháng chiến chống Mỹ (1954-1975), tất không có “Ngày vĩ đại” ấy. Trong 20 năm này, người Việt đã gạt máu đứng lên từ “Luật 10-1959”, đã gan góc đi ra từ “Đồng khởi”; đã đường hoàng với “Mặt trận Dân tộc giải phóng”, “Chính phủ Cách mạng Lâm thời Miền Nam Việt Nam”; với “Ba thứ quân” và “Quân giải phóng”. 

Ta đã là một, từ “Hậu phương lớn” đến “Tiền tuyến lớn” - không bao giờ để sông Bến Hải chặn đường. Miền Bắc thì “Mỗi người làm việc bằng hai”, “Thóc không thiếu một cân/ Quân không thiếu một người”, “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”…; Miền Nam thì “Còn một cái lai quần cũng đánh”, “Bám thắt lưng địch mà đánh”… 

Ta “nối liền” 20 năm ấy bằng “Đường mòn Hồ Chí Minh”- “Trận đồ bát quái xuyên rừng rậm” - con đường ra trận có một không hai trong lịch sử chiến tranh nhân loại; ta biến Đông Dương thành một chiến trường, biến nhân dân yêu chuộng hòa bình trên thế giới, kể cả nhân dân Mỹ, thành đồng minh; ta “len lỏi” giữa những phân hóa và rạn nứt trong phong trào cộng sản quốc tế để có được sự ủng hộ lớn lao từ cả phe XHCN một thời; ta sang Pa-ri để “vừa đánh vừa đàm…”.

Lực lượng vũ trang ta, chiến tranh nhân dân ta, vạm vỡ dần lên qua Ấp Bắc, Bầu Bàng, Đồng Xoài, Ba Gia, Bình Giã, Núi Thành, Vạn Tường… cho đến Đắc Tô- Tân Cảnh, Ia-đrăng, Đường 9- Nam Lào, Bình Long, Phước Long… rồi “Mậu Thân” 1968, “Mùa hè Quảng Trị” 1972…, đặc biệt là “Điện Biên Phủ trên không” cuối năm ấy, để đến Mùa xuân 1975, thì từ Ban Mê đổ xuống, từ hướng Bắc tràn vào, từ Bình-Phước lao sang, từ Miền Đông ập tới và thế là, khát vọng thống nhất “trăm năm”, được những người Việt thời đại Hồ Chí Minh trực tiếp thực hành.

II. Thế là đã rất phức tạp, rất máu xương, rất đằng đẵng…! Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn vào 20 năm ấy, thì lại là đơn giản quá! Tiếp tục ngược chiều năm tháng, ta sẽ có câu hỏi khác: Nếu không có Điện Biên Phủ 1954 thì liệu có ngày 30-4-1975 như thế? “Chín năm làm một Điện Biên”, tức là ta đã chuẩn bị cho trận quyết chiến chiến lược, kết thúc cuộc kháng chiến lần thứ nhất, từ năm 1946 -“Nhớ hôm ra đi đất trời bốc lửa/ Cả đô thành nghi ngút cháy sau lưng”! Nhưng như thế đã đủ chưa? Chưa! Trước đó là 15 năm (1930-1945) của “Cách mạng vô sản”, trước đó nữa là “Việt Nam Quang phục hội”, “Đông Du”, “Đông Kinh nghĩa thục”…; là “Thái Nguyên”, “Yên Thế”… và trước đó nữa, là “Cần vương”.

Nói đến tận “Cần vương” thì có quá xa không? Không! Nếu ta lật lại ít trang “Sử” Nguyễn triều:

- Ngày 28-11-1783, chúa Nguyễn khi ấy là Nguyễn Phúc Ánh, giao vương ấn và hoàng tử Cảnh cho Bá Đa Lộc (Pigneau de Béhaine), ủy nhiệm cho viên giáo sĩ này thay mặt mình, sang Pháp đàm phán xin trợ giúp nhằm đánh lại Quang Trung.

- Năm 1787, Bá Đa Lộc/ thay mặt Nguyễn Ánh, cùng với Bá tước Măng-ma-ranh (De Mantmarin)/ thay mặt vua Lu-i XVI của Pháp, ký “Hiệp ước Véc-xây”, nhượng cho Pháp cửa biển Tu-ran (Đà Nẵng) và quần đảo Côn Lôn (trong đó, lớn nhất là Côn Đảo). Tuy rằng sau đó, vì vướng Cách mạng Tư sản Pháp, hiệp ước này không được thực hiện và sau này, Nguyễn Ánh (đã thành vua Gia Long) cũng không bao giờ muốn thực hiện, thì về lý thuyết, một phần lãnh thổ Việt Nam, đã bị đem “cầm cố” từ đó và sau này, ngày 1-9-1858, khi xâm lược nước ta, nơi đầu tiên quân Pháp đổ bộ, là Đà Nẵng - Sơn Trà!

- 10 giờ sáng 28-11-1861, Thủy sư đô đốc Pháp, Bô-nác-đơ (Bonard), hạ lệnh cho Thông báo hạm Noóc-gia-ga-rây chiếm Côn Đảo, kéo cờ Pháp. Trung úy thuyền trưởng Thông báo hạm, Lơ-pê-xơ Xê-bát-chiên Ni-cô-lát Hoa-kim (Lespès Sebastien Nicolas Joachim), ra bản “Tuyên cáo chủ quyền” của Pháp, với quần đảo Côn Lôn!

- Ngày 14-1-1862, tàu vận tải Ni-ê-vơ-rơ đưa thợ và vật liệu ra Côn Đảo, xây ngọn hải đăng đầu tiên của Pháp trên biển - đảo Việt Nam.

- Ngày 1-2-1862, Bô-nác-đơ ký sắc lệnh xây “Nhà tù Côn Đảo”...

Nói kỹ thế, để trở lại việc chính: “Nhà tù Côn Đảo” khởi xây từ năm 1862 bởi người Pháp, phong trào “Cần vương” bắt đầu từ năm 1885, vậy ai là người tù Việt đầu tiên của “Nhà tù Côn Đảo”? Ta chưa biết! Chỉ biết đến 2 người tù “Cần vương” đầu tiên ở đây. Đó là hai anh em sinh đôi, Đặng Trác Vân và Đặng Phong Tài. Cả hai đều là tùy tùng của vua Hàm Nghi khi ngài xuất bôn chống Pháp và đều bị đày ra Côn Đảo vào năm 1899. Bây giờ, tên của hai anh em yêu nước ấy được đặt tên cho 2 hòn đảo trong số 16 đảo của quần đảo Côn Lôn, đó là “Hòn Trác” và “Hòn Tài”.

Thế là “Nhà tù Côn Đảo”- “Địa ngục trần gian” - được người Pháp lập ra rồi kẻ sau “kế nghiệp”, đã giam cầm/ tra tấn/ giết hại tù nhân người Việt suốt 113 năm (1862-1975), mà như đã nói, tù nhân ở đây là những người, ít nhất là từ “Cần vương”, qua thời thuộc Pháp cho hết thời Mỹ-ngụy. Hơn 2 vạn người tù đã chết ở đây! Họ đã “cùng ta” chống ngoại xâm Âu-Mỹ từ đó. Không một địa danh nào ở nước ta, lại có thể đại diện “xuất sắc” hơn cho “Kỷ nguyên mất nước” của ta như Côn Đảo! Cũng không đâu có thể đại diện xuất sắc hơn, cho “Kỷ nguyên bất khuất” đòi độc lập - thống nhất - tự do của ta, như Côn Đảo.

Từ hai người tù đầu tiên của “Kỷ nguyên” vừa nói, đến người tù cuối cùng ra khỏi xà-lim Côn Đảo ngày 30-4-1975 là Lê Quang Vịnh, khí phách Việt đủ sức mạnh để đuổi Pháp, đuổi Mỹ, mà cái mốc son vĩ đại chính là ngày 30-4-1975. Như thế, tối thiểu là người Việt đã trực tiếp chống ngoại xâm Âu-Mỹ từ khi Pháp thực chiếm Côn Đảo (1861). Tính đến ngày 30-4-1975 là 114 năm!

“Lịch” là thế. Còn bao nhiêu “Sử” trong 114 năm ấy, ai mà chép hết? Nhiều triệu người Việt đã ngã xuống trong thời gian đó. Ai ngã xuống đúng ngày 19-8-1945, ngày 9-5-1954, ngày 30-4-1975 và nhiều ngày lịch sử khác? Không thể biết hết được! Chỉ biết rằng, người Việt yêu nước trong lịch sử cận-hiện đại Việt Nam, chung nhau có ngày 30-4-1975 -  “Ngày vĩ đại”.

Không “Ngày vĩ đại” nào sinh ra từ sự bình thường/ tầm thường. Và, không phải sống thế nào cũng xứng với ngày ấy.

Đỗ Trung Lai

Trong những cửa hàng tiện lợi nhỏ bé ở thủ đô Seoul (Hàn Quốc) hay Tokyo (Nhật Bản), vài sạp báo vẫn lặng lẽ hiện diện như những kỷ vật của một thời đã qua. Báo in, dù ngày càng ít dần trong nhịp sống hiện đại, vẫn giữ một vị trí riêng, đặc biệt với những người trân trọng cảm giác lật trang giấy mỗi sáng. Trên khắp châu Á, báo in đang dần nhường bước cho công nghệ số, nhưng câu chuyện về nó vẫn chưa khép lại.

OECD đánh giá, Việt Nam đã đạt được những thành tựu quan trọng và bước tiến đáng kinh ngạc về kinh tế trong vài thập kỷ qua. Tuy nhiên, để đạt được mục tiêu như tăng trưởng hai con số trong giai đoạn 2026-2030 cũng như trở thành nước có thu nhập cao vào năm 2045, Việt Nam cần có bước nhảy vọt mới trong sản xuất.

Tối 20/6, Cục Hợp tác quốc tế, Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch cho biết, tại kỳ họp Đại hội đồng lần thứ 10 Công ước 2005 về bảo vệ và phát huy sự đa dạng của các biểu đạt văn hóa, Việt Nam đã tái đắc cử nhiệm kỳ thứ hai liên tiếp là thành viên của Ủy ban liên chính phủ Công ước. Kỳ họp diễn ra từ ngày 18-20/6 tại trụ sở UNESCO ở thủ đô Paris (Pháp).

Trải qua hàng trăm năm hình thành và phát triển, báo chí luôn giữ một vai trò quan trọng với đời sống xã hội và tùy vào bối cảnh cụ thể, có tác động ở mức độ khác nhau, ít hoặc nhiều, thậm chí sâu sắc tới chính trị - xã hội, chính trường quốc gia, quốc tế. Vụ Watergate là một điển hình trong tác nghiệp báo chí, đã làm chao đảo chính trường Mỹ dẫn tới việc Tổng thống Nixon phải từ chức vào năm 1974.

Ngày 20/6, Phái đoàn Ngoại giao Hoa Kỳ tại Việt Nam chính thức khởi động chuỗi hoạt động “30 năm quan hệ Hoa Kỳ - Việt Nam” nhằm kỷ niệm ba thập kỷ quan hệ ngoại giao giữa hai quốc gia, đồng thời tái khẳng định cam kết của Hoa Kỳ trong việc thúc đẩy hơn nữa quan hệ song phương và mở rộng hợp tác trong khuôn khổ quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện.

Trong những ngày luyện tập liên tục trên thao trường trong cái nắng gắt mùa hè, các cán bộ chiến sĩ (CBCS) Công an nhân dân bất ngờ nhận được một món quà đặc biệt.

Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn cho biết, đây là việc mặc dù còn nhiều khó khăn trong tình hình hiện nay nhưng là định hướng lớn rất cần phải làm, nên làm. Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) và các đơn vị chức năng sẽ chuẩn bị chương trình để hướng dẫn, các địa phương cũng tích cực chủ động, hy vọng sẽ từng bước tổ chức tốt điều này.

Ngày 20/6, Công an thị trấn Năm Căn (huyện Năm Căn, tỉnh Cà Mau) vừa phối hợp với các đơn vị nghiệp vụ Công an tỉnh Cà Mau khống chế, bắt giữ đối tượng Bùi Minh Lợi (SN 1995, cư ngụ khóm 5, thị trấn Năm Căn, huyện Năm Căn) vì đã dùng dao đâm trọng thương 1 đồng chí thuộc Tổ bảo vệ ANTT thị trấn Năm Căn. 

Hàng chục Cảnh sát PCCC ứng cứu dập tắt đám cháy bên trong trung tâm tiệc cưới ở Hóc Môn, nhiều người hoảng hốt chạy tán loạn,  đoạn đường qua khu vực này bị phong tỏa phục vụ chữa cháy.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.