Trên những con đường mờ sương

15:53 16/02/2018
Đó là những con đường cuối đông. Những con đường chạy qua những cánh đồng mờ sương về những ngôi làng đang dần dần thẫm tối phía xa. Tôi đã nhìn thấy những người đi xe đạp, đi bộ trên những con đường ấy của những năm tháng khi tôi còn trẻ.


Và trong những bóng người đi trên một trong những con đường ấy có tôi. Những bóng người ấy là những người sống xa quê đang trở về nhà ăn Tết. Hình ảnh đó lúc nào cũng làm lòng tôi ấm áp và xao động lạ thường.

Bây giờ, người ta đi ôtô, xe máy về quê ăn Tết. Nhưng chỉ mới mấy chục năm trước thôi, hầu hết mọi người về quê ăn Tết gần thì đi xe đạp, xa thì đi xe khách.

Hồi đó, chờ được xe khách về quê có khi mất cả một ngày, thậm chí phải ngủ lại bến xe chờ đến hôm sau mới có xe về. Bây giờ, có đi xe khách thì cũng về ngang qua đầu làng hoặc xe dừng cách làng cũng chỉ dăm trăm mét.

Ngày trước, nơi xe dừng trả khách thường cách làng dăm cây số. Có những làng ở xa thì phải đến hơn chục cây. Vì thế, xuống xe khách là những người về quê đi bộ hoặc đi xe đạp gửi theo buộc trên nóc xe khách.

Nhưng cho dù đoạn đường có dài bao nhiêu thì những người về quê ăn Tết cũng không thấy nản vì mỗi bước đặt xuống là thêm một bước gần quê hơn, là sắp về đến nhà.

Thường những người xa quê hoặc đi học, hoặc công tác rạo rực về quê ăn Tết trước cả một hai tháng. Đó là những năm tháng đất nước còn khó khăn, thiếu thốn đủ điều.

Vì thế mà những người về quê ăn Tết chuẩn bị mọi thứ từ việc dành dụm từng đồng tiền, từng miếng vải may quần áo, từng gói hạt tiêu, từng lạng đường, hộp sữa để làm bánh qui gai, từng chai nước mắm, từng chút mì chính, một hai bánh pháo, mấy lạng chè, dăm bao thuốc lá, ít miến dong, vài lạng măng khô, chút mộc nhĩ... Rồi đến giáp Tết thì mong ngóng cơ quan chia cho hộp mứt và vài ba thứ khác nữa. Tất cả được gói ghém cẩn thận và cất kín để đợi ngày về quê ăn Tết.

Rồi đến ngày được nghỉ thì cho tất cả vào một chiếc ba lô, túi xách, thậm chí là bao tải, chứ ngày ấy làm gì có va li hay các loại túi để đi du lịch tiện lợi như ngày nay. Thế rồi nấu một bữa cơm ăn cho thật no rồi ra bến tàu, bến xe về quê.

Những chuyến xe, tàu hồi đó vất vả như đường đi lên trời. Cả tàu, cả xe người chật như nêm, nhưng chẳng thấy ai khó chịu, cáu gắt, tranh giành như thời nay. Họ nhường chỗ cho nhau, cười nói, hỏi chuyện quê quán nhau, công việc của nhau...

Không khí về quê ăn Tết trùm phủ lên tất cả làm ai cũng náo nức, hạnh phúc, rộng lượng và thân ái với người khác. Khi có người xuống ở đoạn đường nào đó thì những người còn lại trên xe chào tạm biệt và chúc năm mới nhiều niềm vui, cứ như họ là những người thân của nhau đã từ lâu rồi. Và khi mỗi người xuống xe là một con đường hiện ra.

Vì ở xa nên chẳng mấy ai về đến nhà vào thời điểm còn sớm trong ngày. Bởi phương tiện giao thông hồi đó vô cùng hiếm và đường sá vô cùng xấu nên thời gian chờ có xe và thời gian đi một đoạn đường dăm bảy chục cây số cũng phải mất một ngày.

Chính thế mà khi xuống xe để về quê trời thường đã cuối chiều. Đó là lúc lạnh hơn và thường có sương chiều. Những con đường thôn quê hồi đó thường vắng vẻ chứ không đông đúc như bây giờ từ sáng đến tối. Những người về quê tay xách nách mang bọc to bọc nhỏ, đi bộ trên những con đường sương chiều mỗi lúc một dày.

Hình ảnh ấy thường gợi cho tôi về những kẻ độc hành xa xứ. Nhưng tôi không bao giờ có cảm giác những người đi trên đường mờ sương ấy đang cô đơn. Bởi cũng như tôi, trong họ đang vang lên tiếng gọi náo nức của gia đình và làng quê.

Tiếng gọi của quê hương lúc nào cũng là tiếng gọi da diết nhất và uy lực nhất. Điều này được chứng minh bằng người xa quê mỗi độ Tết về. Trong tập thơ “Thế giới không kết thúc” của nhà thơ Charles Simic, Thi bá nước Mỹ có một bài thơ viết về những người lính hồi hương sau khi chiến tranh kết thúc có đoạn: “Tôi là người lính Na-pô-lê-ông cuối cùng. Gần 200 năm sau tôi vẫn trên đường từ Mát-cơ-va hồi hương về quê mẹ. Bạch dương dựng lên con đường thẳng tắp và bùn bắn lên tận đầu gối của tôi”.

Thực sự đó là hình ảnh những người lính đã hy sinh trong chiến trận nhưng linh hồn họ vẫn tìm về quê nhà cho dù thời gian đã trôi đi hàng trăm năm. Quê hương là nơi chốn thiêng liêng với mọi con người ở mọi nền văn hóa và mọi thời đại.

Trong bộ phim “Từ bỏ thế giới vàng” nổi tiếng đã từng chiếu ở Việt Nam có nói về những người đào vàng vùng Alaska băng tuyết. Sau khi trở thành những người giàu có, họ về thành phố sống một cuộc sống vương giả. Nhưng cuối cùng, họ đã từ bỏ tất cả để trở về nơi chôn nhau cắt rốn của họ.

Nhân vật Bill trong bộ phim nói với người bạn rằng: “Tôi phải trở về Alaska của tôi. Đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng băng vỡ và tiếng sói hú”. Tiếng băng vỡ và tiếng sói hú chính là tiếng quê hương của Bill. Mỗi một người Việt Nam đều mang trong lòng mình tiếng của quê nhà.

Có thể do công việc bận rộn mà họ lãng quên tiếng quê nhà, nhưng cứ vào những ngày cuối năm giáp Tết, tiếng quê nhà vang lên da diết và thương nhớ. Hằng năm, báo chí vẫn đưa tin những người Trung Quốc về quê ăn Tết.

Thế giới đã gọi những chuyến về quê ăn Tết của người Trung Quốc là những cuộc “di dân” khổng lồ nhất của nhân loại trong toàn bộ lịch sử từ khi có con người. Tôi đã xem một bộ phim tài liệu về những người Trung Quốc làm thuê ở thành phố về quê ăn Tết. Đó là những chuyến đi thực sự kinh hãi như một chuyến đi lưu đày.

Nhưng cứ khi Tết đến, họ lại chuẩn bị về quê trong tiếng gọi không thể nào cưỡng lại được. Có người cho rằng, những chuyến về quê ăn Tết như thế gây nên nhiều phiền toái cho giao thông Trung Quốc. Nhưng tôi lại vô cùng ám ảnh về những cuộc hành hương trở về quê như vậy.

Khi con người quên nơi chôn nhau cắt rốn của mình, khi họ không còn nhớ về nơi chốn ấy thì cũng có nghĩa là họ không còn ý nghĩa gì đích thực trong cuộc đời mình nữa. Bởi thế, bóng những con người trên những con đường mờ sương của những năm tháng ấy làm cho tôi nhớ làng quê của mình xiết bao.

Trong khi những người đang trên đường về quê ăn Tết thì ở nơi làng quê của họ, những người thân yêu họ đang ngóng chờ họ trở về từng giờ. Tất cả những gia đình có người đi xa trong những ngày giáp Tết như luôn hướng tai, hướng mắt về phía cửa ngõ. Khi họ ra đường, người làng gặp họ đều hỏi anh ấy, chị ấy đã về quê ăn Tết chưa. Có những gia đình có người đi xa đợi họ trở về đến tận giao thừa.

Và thực tế ngày ấy có người sau giao thừa mới về đến nhà vì lỡ xe, chậm tàu. Niềm vui của người trở về và người ngóng đợi lúc đó mới lớn đến nhường nào. Nhiều lúc, tôi nghĩ có phải tôi là người cuối cùng còn sót lại của thế kỷ hai mươi khi năm nào cũng bồng bế con cái về quê ăn Tết và nghĩ về Tết như thế.

Ngay cả khi cha mẹ tôi đã mất và các con tôi đã trưởng thành thì hằng năm cả gia đình tôi vẫn về quê ăn Tết. Tôi không bị bất cứ điều gì bắt buộc ngoài tiếng gọi từ sâu thẳm trong con người tôi.

Mỗi người đều có một con đường ra đi khác nhau nhưng đều có một con đường trở về giống nhau. Đó là con đường trở về nơi chôn nhau cắt rốn, cho dù có những người chỉ trở về bằng tâm tưởng.

Nguyễn Quang Thiều

Chiến thắng Điện Biên Phủ của Việt Nam cùng với cuộc chiến giành độc lập của Algeria kết thúc năm 1962 và trận Cuito Cuanavale của liên quân Cuba-Angola năm 1988 là những chiến thắng vang dội nhất trong thế kỷ XX chống lại chế độ thực dân châu Âu. Chiến thắng này là biểu tượng của lòng quả cảm vô song và là ngôi sao sáng của phong trào giải phóng dân tộc, báo hiệu sự sụp đổ của chủ nghĩa thực dân trên thế giới.

Lâu nay, các tổ chức như Phóng viên không biên giới, tổ chức Theo dõi Nhân quyền, các đài BBC, RFA, RFI, VOA tiếng Việt và một số tổ chức, cá nhân thù địch, phản động khác luôn tìm mọi cách xuyên tạc, bịa đặt về tình hình tự do báo chí tại Việt Nam.

Chính quyền địa phương cho biết lũ lụt kỷ lục ở bang Rio Grande do Sul, miền Nam Brazil đã khiến ít nhất 75 người thiệt mạng trong 7 ngày qua và 103 người khác được báo cáo mất tích.

Thủ đô Hà Nội cùng với nhiều tỉnh thành ở miền Bắc được dự báo có mưa rào và dông rải rác, cục bộ mưa to về chiều tối, thời tiết mát mẻ. TP Điện Biên Phủ khả năng mưa diễn ra vào ban ngày.

Miền Trung đang bước vào đợt cao điểm nắng nóng, đây cũng là thời điểm liên tiếp xảy ra các vụ ngộ độc thực phẩm tập thể tại các tỉnh, thành phố. Một trong những nguyên nhân chính dẫn đến ngộ độc thực phẩm xuất phát từ việc chủ các cửa hàng kinh doanh, mua bán các loại thực phẩm trôi nổi trên thị trường, không rõ nguồn gốc xuất xứ. Trước thực trạng này, lực lượng Công an tỉnh Thừa Thiên Huế đã tăng cường kiểm tra, xử lý nghiêm cơ sở kinh doanh thực phẩm bẩn để bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm (ATTP).

Gần nửa năm sau khi chính thức chia tay HLV Mai Đức Chung, đội tuyển nữ Việt Nam vẫn chưa tìm được “thuyền trưởng” mới. Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) không có nhiều động thái tìm người trong thời gian này khiến người yêu mến bóng đá nữ phiền lòng. Tuy nhiên, đây cũng có thể là điều tốt cho đội bóng áo đỏ.

Nếu có cơ hội đến Điện Biên dịp kỷ niệm 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, nhất định bạn không thể bỏ qua các di tích lịch sử gắn liền với một “thiên sử vàng” của dân tộc Việt Nam; là nơi các thế hệ đi trước đã  hy sinh của bao máu xương để làm nên chiến thắng “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Thực hiện chỉ đạo của lãnh đạo Bộ Công an, bằng các biện pháp nắm tình hình, thời gian qua, Cục Quản lý xuất nhập cảnh đã chủ động trong công tác quản lý người nước ngoài (NNN) nhập cảnh, xuất cảnh, cư trú tại Việt Nam; phát hiện, xử lý dứt điểm các vụ việc phức tạp, vi phạm pháp luật do người nước ngoài gây ra, không để trở thành vấn đề nóng, ảnh hưởng đến an ninh trật tự tại cơ sở cũng như ảnh hưởng đến việc phát triển du lịch và quan hệ đối ngoại với các nước.

Là đơn vị chủ công trong công tác bảo vệ tuyệt đối an ninh, an toàn các hoạt động kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ nói chung, Lễ diễu binh, diễu hành nói riêng; thực hiện nhiệm vụ bảo vệ vòng trong cùng, các đơn vị của Bộ Tư lệnh Cảnh vệ đã chủ động triển khai lực lượng, trang thiết bị, phương tiện phục vụ công tác bảo vệ.

Ngày 5/5, Cơ quan CSĐT Công an TP Hồ Chí Minh hoàn tất kết luận điều tra, chuyển hồ sơ sang Viện KSND cùng cấp đề nghị truy tố Nguyễn Thanh Tâm (SN 1997, ngụ huyện Củ Chi) về tội: "Giết người" và "Cướp tài sản".

Ngày 4/5, Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc, Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Bộ Công an đã có Thư khen gửi Giám đốc Công an tỉnh Hải Dương; đồng chí Cục trưởng Cục An ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao về thành tích triệt phá nhóm đối tượng hoạt động thu thập, tàng trữ, trao đổi, mua bán trái phép thông tin tài khoản ngân hàng nhằm mục đích lừa đảo chiếm đoạt tài sản, rửa tiền với quy mô rất lớn, lên đến hàng nghìn tỷ đồng.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文