"Gã giang hồ" mê tiền Việt cổ
Từng là một đứa trẻ bụi đời làm đủ thứ nghề để kiếm sống nhưng "nghiện nặng" tiền cổ đến mức lập dị, anh là người được Ngân hàng Nhà nước Việt Nam chọn để giới thiệu bộ sưu tập tiền cổ Việt
Nói về cuộc đời của mình, Đặng Đức Dũng - chuyên viên văn hóa xã hội thuộc Ủy Ban Mặt Trận Tổ quốc TP HCM - tâm sự: “Nhiều lúc tôi cứ tưởng một đứa trẻ bụi đời như mình đã trở thành tay giang hồ từ lâu rồi. Chính sự khát học đến mức bị ám ảnh bởi từng con chữ đã đưa đời tôi rẽ sang một hướng khác!”. Khi đến tuổi biết nhận thức được mọi việc thì anh đã là một đứa trẻ trong viện mồ côi, không có một chút ký ức gì về quê quán, về gia đình và những người thân.
Đứa trẻ bụi đời trở thành cử nhân
Theo lời của một người quen kể lại thì quê anh ở Phú Yên. Năm anh lên 4 tuổi, trong một tai nạn lật xe ở đèo An Khê, anh bị thất lạc hết người thân, sau đó may mắn được một người lính Mỹ đem về nuôi dưỡng trong một ngôi làng nhỏ ở Pleiku. Khi người lính ấy về nước thì anh được đưa vào trại trẻ mồ côi. Sau đó, được một gia đình tốt bụng ở Phú Yên đem về nuôi dưỡng. Nhưng cha mẹ nuôi quá nghèo, 12 tuổi anh bỏ nhà đi bụi, lang thang khắp nơi từ Pleiku đến Nha Trang làm đủ mọi nghề của dân bụi đời chỉ để kiếm miếng ăn.
Sau đó, anh vừa chân ướt chân ráo vào Sài Gòn kiếm sống thì bị thu gom vào Trường Thiếu niên 3 (nơi cải tạo thanh thiếu niên hư). Trốn thoát ra ngoài, lưu lạc qua nhiều nơi, anh lại xin vào làng cô nhi ở Long Thành (Đồng Nai). Được một thời gian, anh lại tiếp tục sống bụi đời có lúc được suy tôn là một đàn anh trong giới giang hồ. Bạn bè anh có người từng là dân giang hồ có tiếng lừng lẫy một thời. Nhưng sự khát chữ và nỗi mặc cảm của một đứa trẻ bụi đời bị người khác coi thường luôn ám ảnh anh. Vì thế anh tranh thủ học mọi lúc mọi nơi khi có thể.
Không có giấy khai sinh, không giấy tờ tùy thân nên ngày sinh trên giấy CMND chính là ngày đầu tiên mà anh đi học ở Trường
Nặng lòng với lịch sử tiền cổ Việt Nam
Anh đến với thú sưu tập tiền cổ bắt đầu từ một cơ duyên. Năm 1989, anh làm trực phòng ở khách sạn Đệ Nhất. Tình cờ có một người Mỹ vốn là nhà sưu tầm tiền cổ nhờ anh tìm giúp một số đồng tiền cổ Việt
Trong bộ sưu tập tiền xu cổ của mình, anh có khá đầy đủ những đồng tiền của các vị vua đầu triều xuyên suốt lịch sử Việt
Mê tiền đến mức, anh có hẳn một cuốn album sưu tầm những bài báo tư liệu viết về tiền cổ, nghe ai nhắc ở đâu có tiền cổ là anh lại lặn lội đến tận nơi để tìm mua cho bằng được. Đọc báo thấy ở Quảng Trị vừa khai quật được tiền cổ, anh liền xin nghỉ phép ở cơ quan, vác balô ra tận nơi để xem thử. Nghe một người bạn mách có một đồng bạc quý hiếm ở Đắk Lắk, một mình anh tìm vào tận bản làng của người dân tộc để xin đổi bằng được đồng bạc đó. Để đáp ứng cho sở thích sưu tập tiền cổ, anh còn viết sách nghiên cứu đồng tiền Việt
Tự nhận mình là một kẻ “nghiện ngập” tiền cổ hạng nặng, còn bạn bè thì gọi đùa anh là “tỉ phú tiền cổ”. "Gã" tỉ phú này hàng ngày vẫn ở nhờ nhà một người quen, vẫn ăn cơm bụi và mải mê với công việc sưu tầm tiền cổ