Nghề nguy hiểm trên từng cây số

16:48 08/07/2009
Lâu nay vẫn được nghe về việc chạy đua giành khách của cánh xe ôm nhưng giờ mới được tận mắt chứng kiến, tôi nổi hết "da gà" vì khiếp sợ. Chiếc xe Ford chạy với tốc độ rất cao, đoàn xe ôm cũng vù vù "rượt" để bu bám theo như một bầy ong đi tìm tổ. Không ai nhìn về phía trước mà chỉ dán mắt vào các hành khách trên xe…

Đối với những người lao động chân tay, lo cho cuộc sống thường ngày thật không đơn giản. Vì thế, họ phải còng lưng bươn chải với mọi ngành nghề để kiếm miếng cơm manh áo cho gia đình.

Trong đô thị phồn thịnh, khi mà không còn những mảnh đất phì nhiêu để cấy cày, nghề lái xe ôm được khá nhiều người đàn ông chọn để mưu sinh. Không đơn giản là đón, mời và chở khách, những người xe ôm phải cạnh tranh và giành giật gay gắt với những người đồng nghiệp. Dẫu biết rằng làm nghề gì cũng phải cạnh tranh nhưng sự cạnh tranh của cánh xe ôm làm cho không ít người phải xanh mặt khiếp sợ...…

Của tui áo xanh, của ông áo đỏ!

Sau khi vào Tam Kỳ để thăm một người bạn, chúng tôi đón chiếc xe khách chạy tuyến Tam Kỳ - Đà Nẵng để ra Đà Nẵng. Trên xe có khá đông hành khách vì là ngày cuối tuần. Khi xe đến khu vực cầu vượt Hòa Cầm (quận Cẩm Lệ) thì dừng lại để trả khách. Có gần chục người hành nghề xe ôm xúm lại chỉ chỏ: Áo đỏ hỉ! Bé áo xanh là của tui đó! Hai hành khách bước xuống xe nhưng không ai đi xe ôm. Tôi ngoái nhìn lại qua cửa sổ, những người đàn ông lại trở về vị trí của mình và tiếp tục dõi mắt về các phía để tìm khách. Chiếc xe khách tiếp tục chạy về hướng ngã ba Huế.

Khi đến khu vực ngã ba Phước Tường, tôi chợt giật mình vì nghe những tiếng xe gào rú. Nhìn ra ngoài cửa sổ thì chợt hú hồn vì thấy có đến năm, bảy chiếc xe máy ôm "rượt" theo. Dẫu rằng, lâu nay vẫn được nghe về việc chạy đua giành khách của cánh xe ôm nhưng nay mới được tận mắt chứng kiến, tôi nổi hết "da gà" vì khiếp sợ. Chiếc xe Ford chạy với tốc độ rất cao, đoàn xe ôm cũng vù vù "rượt" để bu bám theo như một bầy ong đi tìm tổ. Không ai nhìn về phía trước mà chỉ dán mắt vào các hành khách trên xe. Cuộc "rượt, đuổi" dài hơn 2km.

Khi chiếc xe dừng lại, các bác xe ôm tiếp tục chỉ chỏ để giành hành khách cho mình. Có hơn 5 hành khách xuống xe tại đường Trường Chinh, nhưng hầu như họ đã có người đến đón. "Khốn nạn, lại không có ai!", tôi nghe tiếng than thở của một bác xe ôm khi bác này quay xe về lại "bến đợi" của mình. Phía trước, một hành khách đang bộ hành, một trong gần 10 người xe ôm tuổi độ 40 chạy theo cố năn nỉ, trổ hết tài nhưng hành khách này vẫn lắc đầu nguầy nguậy.

Xe vừa dừng lại, cánh xe ôm tranh thủ "kiếm" khách.

Ôtô khách chở chúng tôi về đổ tại bến xe Đà Nẵng, trên xe lúc này còn khoảng 10 hành khách. Xe mới chạy chầm chậm vào bến, có hơn 10 người xe ôm nhào tới: Áo xanh nghe! Áo sọc của tao đó!… Chúng tôi bước ra cửa xuống xe, hai ba người hành nghề xe ôm nhanh nhảu chào mời: Mấy đứa đi xe ôm nghe! Con về đâu bác chở, có mấy ngàn chứ mấy! Đi cho khỏe, bác chở rẻ mà!

Giật túi xách của tôi, người xe ôm này kéo tôi tới chiếc xe của mình. Tuy nhiên khi tôi lắc đầu nói không đi, ông bỏ lại xách để chạy đến những người còn ở trong bến tiếp tục năn nỉ họ đi xe ôm. Đoàn xe ôm vẫn bám theo những người còn lại. Một hành khách ngã được giá về quận Sơn Trà, nhanh chóng, người đàn ông làm nghề xe ôm chạy một mạch về chiếc xe của mình đang dựng trước hàng quán trong bến rồi nổ máy chạy đến chở khách đi…

Chúng tôi rời bến xe, bộ hành đến đường Trường Chinh để quan sát. Đứng từ sáng đến trưa, có hơn 50 xe khách chạy hướng Nam ra Đà Nẵng và xe nào đến khu vực này đều có đoàn xe ôm "rượt đuổi" theo khiến người đi đường hết sức hoảng hốt. Mỗi cuộc "rượt đuổi" như vậy, khi xe chưa kịp dừng lại, họ đã tranh giành với nhau để kiếm khách. Điều mà tôi được họ cho biết chính là việc tìm kiếm khách rất khó khăn đối với những người hành nghề xe ôm phía ngoài bến xe hiện nay. Bởi lẽ khách xuống dọc đường rất ít mà chủ yếu là vào bến. Do đó, những người hành nghề xe ôm trong bến "no" hơn rất nhiều…

Vì miếng cơm… nên phải học cách liều!

Đợi các bác xế yên vị ở những bến đón khách sau những cuộc "rượt đuổi" theo các xe khách trên đường Trường Chinh, Tôn Đức Thắng, chúng tôi lân la đến trò chuyện. Vì miếng cơm nên phải học cách liều, đó là lời biện hộ chung của cánh xe ôm về cách bắt khách của họ.

Cố bám theo năn nỉ một cậu thanh niên đi nhưng cũng không được…

Một người đàn ông tên T., độ tuổi trung niên ở khu vực đường Trường Chinh tâm sự: Các anh nói là "rượt, đuổi" cũng đúng, vì hầu như mỗi xe khách từ phía Nam đến "địa giới" này, chúng tôi muốn có khách đi trên xe mình thì phải chạy theo để giành thôi! Xe ôm dạo này không còn ngon ăn như trước nữa vì người đi xe ôm thì ít mà người hành nghề xe ôm thì nhiều. Để kiếm được hành khách, chúng tôi phải nhanh, lỳ, liều và đôi lúc còn đánh nhau vì bị người khác cướp mất khách của mình... Ai mới vào hành nghề xe ôm cũng phải học cách liều trước tiên, rồi cũng phải biết lỳ một chút nữa. Ban đầu thì thấy sờ sợ nhưng lâu dần cũng quen hết.

Chúng tôi có quy định bất thành văn là người khách nào đó được tôi chỉ thì đó của tôi, người khác không được giành, không được đưa giá thấp hơn để giành chở và ngược lại… Tuy nhiên, sau mỗi lần "rượt" khách như vậy, nghĩ lại cũng thấy nguy hiểm, không chỉ cho mình mà cho cả người đi đường. Cái lúc đó thì một mắt nhìn đường, một mắt ngước tìm khách thì sao không nguy hiểm cho được. Nhưng biết làm sao, cái nghề này nó vậy!

Đóng vai một hành khách đi xe ôm, chúng tôi được một bác xe ôm tên H. chở từ ngã ba Huế về BigC. Mũ nón gọn gàng, bác xe ôm tên H. bắt đầu rú ga chạy vù vù trên đường, chỉ vài phút đã tới nơi. Ngồi sau, dù đã quen với việc chạy nhanh nhưng chúng tôi cũng phát run vì tốc độ của bác xe ôm này. Tôi thắc mắc hỏi, bác chạy như thế thì không nghĩ đến tính mạng của người ngồi sau sao? Bác trả lợi gọn lỏn: Nghề chúng tôi là lái xe, dù chạy kiểu nào cũng an toàn, các chú cứ yên tâm! Hơn nữa, chúng tôi buộc phải chạy nhanh bởi lẽ còn phải kiếm khách. Nghề xe ôm như chúng tôi thì có ai khá giả gì, ở nhà thì con cái nheo nhóc nên mình phải cố gắng kiếm càng được nhiều khách càng tốt.

Trò chuyện với những người dân trên đường Trường Chinh, Tôn Đức Thắng, chúng tôi nhận được những lời than vãn, kêu ca về tình trạng bu bám xe khách của cánh xe ôm. Chị Nguyễn Thị M., trú phường An Khê, quận Thanh Khê thở dài: Mấy ổng chạy khiếp quá. Nhìn mấy ổng chạy, tôi chẳng dám ra đường nữa! Mỗi nghề mỗi đặc thù nhưng không thể viện cớ kiếm khách mưu sinh để biện hộ cho việc chạy xe rượt đuổi bu bám xe khách để gây nguy hiểm cho người tham gia giao thông như vậy. Với cái kiểu ấy, sớm muộn rồi cũng sinh nghề tử nghiệp mà thôi!

Bùi Ngọc

Nếu có cơ hội đến Điện Biên dịp kỷ niệm 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, nhất định bạn không thể bỏ qua các di tích lịch sử gắn liền với một “thiên sử vàng” của dân tộc Việt Nam; là nơi các thế hệ đi trước đã  hy sinh của bao máu xương để làm nên chiến thắng “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Là đơn vị chủ công trong công tác bảo vệ tuyệt đối an ninh, an toàn các hoạt động kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ nói chung, Lễ diễu binh, diễu hành nói riêng; thực hiện nhiệm vụ bảo vệ vòng trong cùng, các đơn vị của Bộ Tư lệnh Cảnh vệ đã chủ động triển khai lực lượng, trang thiết bị, phương tiện phục vụ công tác bảo vệ.

Ngày 4/5, Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc, Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Bộ Công an đã có Thư khen gửi Giám đốc Công an tỉnh Hải Dương; đồng chí Cục trưởng Cục An ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao về thành tích triệt phá nhóm đối tượng hoạt động thu thập, tàng trữ, trao đổi, mua bán trái phép thông tin tài khoản ngân hàng nhằm mục đích lừa đảo chiếm đoạt tài sản, rửa tiền với quy mô rất lớn, lên đến hàng nghìn tỷ đồng.

Hướng tới 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024), 66 năm Ngày Truyền thống lực lượng An ninh chính trị nội bộ (10/5/1958 - 10/5/2024), từ ngày 3 - 5/5, Công an tỉnh Nghệ An tổ chức giao lưu, học tập kinh nghiệm giữa lực lượng làm công tác An ninh chính trị nội bộ các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế và TP Hà Nội.

Sau khi tìm đến các mỏ khai thác đá trái phép, Phạm Ngọc Hùng cùng đồng bọn đã tự xưng là nhà báo, có mối quan hệ quen biết với nhiều lãnh đạo nên đã đòi bảo kê, thu mua đá rồi chiếm đoạt số tiền hơn 500 triệu đồng.

Trước năm 1954, Sân bay Điện Biên vốn là sân bay dã chiến của quân đội Pháp. 70 năm sau, qua nhiều lần nâng cấp, Sân bay Điện Biên đã trở thành sân bay dân dụng hiện đại, đáp ứng khai thác máy bay cỡ lớn, là cầu nối kinh tế tại 6 tỉnh biên giới Tây Bắc.

Chiều 5/5, Cơ quan CSĐT Công an thị xã Hoà Thành (Tây Ninh) đã tạm giữ hình sự đối với Biện Văn Cường (SN 1982, ngụ thị xã Hoà Thành) và Khấu Văn Thum (SN 1986, ngụ Kiên Giang) để điều tra, làm rõ hành vi cố ý gây thương tích dẫn đến hậu quả chết người.

Tại dự thảo Nghị định về phát triển điện mặt trời mái nhà (ĐMTMN) tự sản tự tiêu, Bộ Công Thương đề xuất loại hình này lắp tại nhà ở, cơ quan công sở, khu công nghiệp để tự dùng, nếu nối lưới điện quốc gia sẽ ghi nhận sản lượng với giá 0 đồng. Đề xuất này gây tranh cãi.

“Cảnh sát cơ động: Tư tưởng vững vàng/ Nắng mưa chẳng quản/ Hăng say luyện rèn”là khẩu hiệu được 1.000 CBCS hô vang hào hùng tại Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày truyền thống lực lượng Cảnh sát cơ động (CSCĐ) và đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân lần thứ 2. Để chuẩn bị cho buổi lễ trọng đại này, trong 3 tháng qua, hơn 5.000 CBCS CSCĐ đã miệt mài khổ luyện trên thao trường để báo cáo với Đảng, Nhà nước, lãnh đạo Bộ Công an những thành tích, chiến công đặc biệt xuất sắc.

Liên quan đến tình trạng tôm hùm ở vùng thả nuôi tôm ven biển xã Vạn Thạnh và xã Vạn Hưng nằm trong vịnh Vân Phong, huyện Vạn Ninh (Khánh Hòa) chết hàng loạt như Báo CAND đã thông tin, ngày 5/5, PGS.TS Võ Văn Nha, Viện trưởng Viện Nghiên cứu nuôi trồng thủy sản III thuộc Bộ Nông Nghiệp và Phát triển nông thôn cho biết, cơ quan này vừa có báo cáo gửi đến Cục Thủy sản, Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn (NN&PTNT) tỉnh Khánh Hòa về kết quả khảo sát.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文