Người đàn bà không tay và điều ước duy nhất...

14:00 02/12/2013

Người đàn bà không có đôi tay ấy vẫn thường đưa ánh mắt buồn rười rượi vào khoảng không khi đang chuyện trò với khách. Hỏi sao chị cứ hay nhìn xa xăm suốt vậy? Chị điềm nhiên: "Suốt mấy chục năm nay tôi vẫn nhìn như rứa, nhìn để ngẫm xem đời tôi, đời chị tôi, gia đình tôi sao lại cực khổ, đắng cay như rứa...". Tên chị là Nguyễn Thị Hành (SN 1963, ở thôn Long Khê, phường Hương Vân, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên Huế). Vì không có tay, nên mọi người vẫn thường gọi chị là chị Cụt.

Nỗi niềm thân phận

Là con út trong một gia đình có 3 anh chị em, từ khi lọt lòng, chị Nguyễn Thị Hành (50 tuổi) vốn đã không có đôi tay như bao người khác. Đã vậy, năm lên 7 tuổi, vầng trán cao tóc mây kia lại đội tang cha, 12 năm sau lại đội thêm tang mẹ. Mẹ mất, anh trai đầu lại đi làm xa, thế rồi Hành cùng chị gái Nguyễn Thị Màng (57 tuổi) côi cút trong mái nhà tranh vách nứa xiêu vẹo. Mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình đều trông chờ vào món tiền nhỏ nhoi đi làm thuê, làm mướn được của chị Màng.

Sau một lúc lục tìm kí ức, chị Hành kể nhưng ánh mắt vẫn buông đi đâu: "Lọt lòng tôi đã không có đôi tay như người khác, tôi tủi thân vô cùng. Thương nhất là mạ (mẹ) tôi, nhớ lại lúc trước cứ mỗi đêm mạ lại ôm tôi thật chặt vào lòng, rồi khóc nức nở. Tôi còn thức nhưng lại giả vờ ngủ và cố nén nước mắt vào lòng. Hôm mạ đau, mạ nói mạ chết đi rồi không có ai nuôi con gái hết. Con tha lỗi cho mạ nghe con! Rồi hai hôm sau mạ tôi mất!".

Nói đến đó, nước mắt bỗng lăn dài trên đôi má sạm màu của chị Hành. Tôi thấy hối hận vì đã bắt chị phải lục lại mớ kỉ niệm buồn trong chị. Đưa tay gạt vội dòng nước mắt, chị tiếp lời: "Nhưng đời tôi cũng còn may mắn vì đã có người chị quá tuyệt vời. Hồi đó, biết bao trai tráng, thanh niên trong làng đến dạm hỏi chị tôi, nhưng chị chối phắt. Bởi chị tôi nghĩ, chị lấy chồng rồi lấy ai chăm sóc nuôi nấng thân tật nguyền như tôi. Thế là chị tôi ở quá đến bây giờ. Cả một đời chị phải khổ vì đứa em như tôi. Đời tôi chịu ơn chị nhiều lắm…!",

nói đến đây chị Hành khóc nấc lên, không thể tiếp tục câu chuyện được nữa. Chị Màng thấy đứa em mình nói như vậy cũng khóc, rồi hai chị em ôm nhau cùng khóc. Chị Màng mắt rơm rớm: "Chị em ruột thịt, răng em lại nói ơn với nghĩa. Đó là bổn phận của chị. Thiên hạ vào trường hợp ni ai cũng làm như chị cả, em đừng phiền lòng mà bệnh em ơi!".

Chị Nguyễn Thị Hành viết chữ bằng chân rất đẹp.

Không có đôi tay nhưng hàng ngày, chị Hành vẫn làm nghề sàng gạo. Hàng xóm láng giềng thương người phụ nữ tật nguyền nhưng chịu thương chịu khó nên cũng thường mang gạo qua cho chị làm giúp. Khách của chị ngày càng đông. Có người đem gạo tới sàng cũng chỉ vì khâm phục, muốn tận mắt chứng kiến đôi chân khéo léo của chị Lành làm công việc mà người bình thường phải có cả hai tay khéo léo mới làm được. Mỗi ngày, chị kiếm được 20.000 - 30.000 đồng từ công việc sàng gạo thuê, nhưng cũng có hôm không được đồng nào vì sức khỏe yếu nên không sàng gạo được. Những công việc nhà như quét dọn, may vá, chị cũng làm thành thạo không kém người lành lặn.

Thoạt đầu tôi chưa tin về điều chị nói, nhưng khi chứng kiến đôi chân linh hoạt cầm chổi quét nhà, rồi lại đưa chân vò vò quần áo. Tôi mới tin đó là sự thật. Nhưng không chỉ có thế, chị Hành còn viết được bằng chân và đọc suôn sẻ các chữ viết trước những cặp mắt khâm phục của chúng tôi. Chị Hành bảo năm 12 tuổi chị có tham gia học lớp xóa mù chữ ở làng bên cạnh, nên các mặt chữ đến bây giờ chị còn nhớ hết thảy. Hồi ấy chị chỉ dám lén lút đứng ngoài cửa sổ nhìn người ta học. Thương cô bé kém may mắn, các thầy cô đã thay nhau đến tận nhà dạy chữ cho chị. Vật lộn với từng con chữ khiến người chị đau ê ẩm cả tối không ngủ được. Sau 2 năm trời ròng rã, chị cũng viết được bằng đôi chân của mình, có những khi bạn bè còn nhờ chị chép bài vì chữ chị đẹp. Ở nhà một mình buồn nên mọi sách báo có trong nhà chị đều đọc hết. Chị cười: "Đọc cho đỡ buồn thôi em à! Nhưng chính vì thế chị mới biết được nhiều điều hơn!". 

Điều ước duy nhất

"Trước lúc mất năm hôm, mạ cứ kêu tui lại dặn tới, dặn lui với tui rằng mai sau mạ chết, con ráng nuôi em giùm mạ kẻo tội. Em con như rứa, chắc đời hắn sau ni cực rồi. Đừng hắt hủi, bỏ em mà tội!" Lời dặn dò của người mẹ quá cố năm nao vẫn còn đọng lại trong tim chị Nguyễn Thị Màng. Không lấy chồng, Chị Màng ở vậy nuôi em gái tật nguyền của mình. Nén chặt nỗi buồn riêng vào lòng, chị Màng lặng lẽ như một chiếc bóng, ngày ngày làm lụng. Người em thấy chị mình cô đơn mãi thương quá nhưng cũng chỉ biết lựa lời an ủi. Chị Màng nghe và lặng lẽ sống. Nghe lời hàng xóm khuyên can mãi, đến tận năm 32 tuổi chị mới nghĩ đến chuyện kiếm một đứa con nương cậy tuổi già. Thế là cuối cùng chị cũng bụng mang dạ chửa sinh được một cậu con trai bụ bẫm.

Thoáng đó mà đã 26 tuổi đầu, Nguyễn Trường Rinh, con trai chị Màng đến giờ vẫn chưa biết mặt bố mình là ai. Có lẽ chị Màng cố giấu con nên khi Rinh hỏi chị thường bảo rằng cha con đã mất rất lâu rồi! Biết con buồn nhưng chị cũng chẳng thể làm gì hơn.

Chị Màng vẫn thường chải tóc cho em gái tuổi ngũ tuần của mình.

Để kiếm tiền nuôi em gái và con của mình, trước kia chị Màng phải ngược xuôi làm thuê dành dụm từng đồng cơm cháo qua ngày. Nhưng nay, sức khỏe của chị kém hẳn nên không làm thuê được nữa. Đáng buồn thay, chị lại mắc bệnh bướu độc Basedon đã mười mấy năm nay, vì không có tiền nên không chữa trị lành được.

Bệnh tình cứ ngày một nặng thêm, một tháng thường thường chị trở bệnh 1 đến 2 lần. Vì thế nên bao nhiêu tiền gom cóp được bấy lâu lại vét sạch để lên bệnh viện khám và mua thuốc men. Cậu con trai đang học lớp 10 đành ngắt quãng giữa chừng để kiếm tiền nuôi mẹ và khoản tiền nợ bây giờ đã 10 triệu đồng, không biết khi nào gia đình chị mới trả được. Trong khi đó, cả nhà chị chỉ trông chờ vào hai sào ruộng nước, vụ được vụ mất và khoản tiền trợ cấp của chị Hành tàn tật.

Chị Hành tâm sự: "Nhìn thấy chị đau ốm rứa, mà phải nai lưng ra làm lụng suốt ngày. Tôi xót quá. Trời đã bất công đối với tôi rồi, tôi chỉ mong, chỉ ước rằng chị Màng được khỏi bệnh. Nếu điều ước duy nhất ấy thành hiện thực thì tôi có chết cũng vui lắm rồi!".

Chia sẻ về hoàn cảnh của chị Nguyễn Thị Hành, ông Hoàng Anh Tuấn, Phó chủ tịch phường Hương Vân, cho biết: "Nhà chị Hành là một trong những hộ nghèo nhất của phường. Chị ấy không được may mắn như người bình thường, nhưng chỉ với đôi chân của mình, chị đã làm được rất nhiều việc có ích. Đó quả thật là một nghị lực phi thường khiến nhiều người phải nể phục".

Đã mấy chục năm trôi qua, dù mái tóc đã phai màu, sức khỏe cũng yếu dần nhưng chị Hành vẫn cần mẫn với công việc của mình để mưu sinh giữa cuộc đời. Trong ngôi nhà xập xệ, chị Hành và người chị gái vẫn sống nương tựa vào nhau. Câu chuyện về cuộc đời hai chị em người phụ nữ này, về những việc thầm lặng của người chị, về mơ ước giản dị của người em đã làm nên một pho cổ tích giữa đời thường về tình thương yêu ruột thịt, điều mà cuộc sống này người ta đang gần như lãng quên.

Hơn năm mươi năm qua, người chị ấy không muốn lập gia đình, chỉ kiếm một mụn con rồi cứ ở vậy để lo lắng, chăm sóc cho đứa em gái không tay của mình. Chuyện về hai chị em ấy đã lan truyền trong những câu chuyện của người dân thôn Long Khê (phường Hương Vân, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên Huế) nhiều năm qua như một câu chuyện cổ tích về tình cảm gia đình, tình người lắng sâu và chan chứa yêu thương giữa đời thường…

Hướng Hoá-Gia Ly

Sau tuyên bố áp đặt lệnh phong tỏa đối với các tàu vận chuyển dầu bị trừng phạt của Caracas, hôm 20/12 (giờ địa phương), Mỹ tiếp tục chặn bắt và tịch thu một tàu ngoài khơi bờ biển Venezuela trong vùng biển quốc tế.

Theo dự báo, hôm nay khu vực miền Trung, nhiều tỉnh thành phố sẽ có mưa to và dông. Thủ đô Hà Nội duy trì trạng thái rét về đêm và sáng, ngày nắng hanh với nhiệt độ cao nhất ở mức 27 độ C.

Tối 20/12, tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục, Công an TP Hà Nội phối hợp cùng các đơn vị chức năng tổ chức chương trình Giao lưu nghệ thuật đặc biệt và Lễ phát động phong trào với chủ đề: "Hà Nội - Khát vọng Xanh - Chung một quyết tâm xây dựng xã, phường không ma túy".

Kết thúc SEA Games 33, Đoàn Thể thao Việt Nam giành tổng cộng 278 huy chương, gồm 87 Huy chương Vàng, 81 Huy chương Bạc và 110 Huy chương Đồng, tiếp tục khẳng định vị thế trong nhóm dẫn đầu khu vực. Trong bức tranh thành tích chung ấy, thể thao Hà Nội nổi bật như một trụ cột khi đóng góp tới 79 huy chương, cho thấy vai trò đầu tàu và sức lan tỏa mạnh mẽ của trung tâm thể thao lớn nhất cả nước.

Bị can Nguyễn Nam Khánh (cựu Thư ký Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ) bị cáo buộc có hành vi lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi. Theo đó, Khánh nhận từ Công ty TSL và Công ty Avatek nhiều tỷ đồng để để đưa hối hộ, “cám ơn”, chúc Tết và hưởng lợi cá nhân.

Trong số 100 bị can có Nguyễn Nam Khánh (cựu Thư ký Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ) bị đề nghị truy tố về tội “Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi”; Đoàn Hữu Lượng (Chủ tịch HĐTV Công ty TSL) và Hồ Thị Thanh Phương (Giám đốc điều hành TSL, sau đó là Giám đốc điều hành Công ty Avatek) bị đề nghị truy tố về hai tội “Giả mạo trong công tác” và “Đưa hối lộ”.

Chiều 20/12, Công an xã Bến Cầu (tỉnh Tây Ninh) cho biết, vừa kịp thời phát hiện, ngăn chặn hai nam thanh niên bị lừa xuất cảnh trái phép qua Campuchia. Cơ quan Công an đã liên hệ với gia đình Nguyễn Văn N. (SN 2001) và Lê Anh T. (SN 1988, cùng ngụ xã Chợ Mới, tỉnh An Giang; tạm trú phường thuận giao, TP Hồ Chí Minh) đến đón về nhà an toàn.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文