Một vụ ăn cắp

08:00 18/09/2017
Vị khách đến thăm ông Nissing, người bạn cũ mà ông ta đã không gặp từ ba mươi năm nay. Hồi đó, ông ta đã ăn cắp tiền của ông Nissing. Chị hầu gái để cho ông ta vào nhà. Ông ta đứng đợi ở phòng giấy của ông Nissing.

Ông khách nhìn chiếc bàn làm việc. Hôm nay chìa khóa ngăn kéo cũng cắm ở ổ khóa… Ông ta thò tay vào trong túi và lấy ra một xấp tiền. Ông ta đếm vội cho đến khi đủ ba nghìn cu-ron(*). Ông ta đút số tiền còn lại vào túi, nhưng ông ta không đặt ngay ba nghìn cu-ron vào xếp tiền ở trong ngăn kéo. "Ta không thể trả lại tiền cho ông ấy bằng cách này được, ta đã muốn thú nhận với ông ấy kia mà", ông khách nghĩ. Chỉ đến khi có tiếng bước chân bất ngờ vang lên trong hành lang, ông ta mới quyết định đặt ba nghìn cu-ron xuống dưới xếp tiền ở trong ngăn kéo và đóng ngăn kéo lại.

Ngay sau đó, ông Nissing bước vào phòng giấy, ông nhận ra ông khách ngay từ cái nhìn đầu tiên.

- Cậu đấy à? - Ông Nissing hỏi - Tớ thực sự rất vui khi gặp lại cậu, vào phòng khách đi, chúng ta phải nâng ly mới được.

Hai người đi sang phòng khách.

- Cậu có gia đình rồi chứ? -  Ông khách hỏi.

- Tớ đã kết hôn, nhưng giờ thì không. Vợ tớ đã mất trước đây mười năm. Hai năm sau khi cậu chuyển đi nơi khác, tớ đã lấy cô ấy. Còn cậu thì sao?

- Tớ sống một mình. Cậu có con không?

- Có, tớ có một cậu con trai. Nó hai hai tuổi.

- Hai hai tuổi à? Cái tuổi đầy hy vọng.

- Ừ… đầy hy vọng.

Minh họa: Phạm Minh Hải.

Ông khách im lặng một lát, nói:

- Cậu nói điều đó như thể cậu đang hoài nghi…

- Cậu nói đúng đấy. Nhưng tớ chưa thể nói cho cậu điều gì chính xác được, có thể sau này tớ sẽ nói. Điều đó còn phụ thuộc vào sự thử thách, xem nó có vượt qua không, cậu hiểu chứ? Tớ đang thử thách nó.

- Tớ hiểu. Cậu thử thách gì nó?

- Tớ không biết, có nên nói về chuyện đó không. Nhưng chúng ta vẫn là những người bạn tốt của nhau, đúng không?

- Ừ, đương nhiên rồi! - Ông khách đáp. Lời nói chân thành của ông Nissing làm ông ta hổ thẹn.

- Cậu còn nhớ trước đây nhiều năm, tớ đã bị kẻ gian ăn cắp tiền chứ? - Đột nhiên ông Nissing hỏi - Số tiền không quá nhiều, khoảng một nghìn hai cu-ron, nếu tớ nhớ không nhầm, chỉ có điều hồi ấy đối với tớ đó là một khoản tiền khá lớn. Tớ đã cất số tiền đó ở trong ngăn kéo bàn làm việc. Tớ nghĩ, cậu không thể biết gì về việc này đâu. Khi đó cậu đã chuyển đi rồi.

- Thế cậu đã không nghi ngờ gì à?

- Có chứ, đương nhiên là có rồi. Hồi đó tớ có một đứa hầu gái, theo tớ nó là kẻ duy nhất có thể ăn cắp tiền của mình. Tớ đã đuổi nó đi.

- Sau đó thì sao?

- Chẳng sao cả. Từ đó tớ trở nên hơi đa nghi. Mặc dù thỉnh thoảng tớ vẫn để tiền ở trong ngăn kéo bàn làm việc, nhưng tớ đếm cẩn thận. Như thế, tớ thử thách lòng thật thà của tất cả những người vào phòng giấy của tớ.

- Ngay cả đối với con trai cậu?

- Đúng thế.

- Thế cậu ghi lại số tiền chứ?

- Để làm gì? Tớ nhớ ở trong đầu thôi.

- Như thế thì dễ nhầm lắm - Ông khách nói.

Sau đó hai người nghe thấy tiếng mở cửa ra vào.

- Con trai tớ đấy - Ông Nissing nói - Trưa nay, nó đã nói với tớ rằng tối nay nó đi chơi với bạn. Tớ đã nói với nó là buổi tối tớ đi xem kịch. Nó sẽ tin rằng tớ đang không ở nhà.

- Cậu không thấy là chuyện nghi ngờ ngay cả con trai mình là hơi quá đáng đó sao? Chắc là cậu có lí do để nghi ngờ nó chứ?- Ông khách hỏi.

- Lí do ư? Không ít lần nó làm tớ phải đau đầu rồi.

Đoạn, hai người ngồi uống rượu mà không nói gì. Một lúc sau họ nghe thấy tiếng chân người bước xuống cầu thang, tiếp theo là tiếng mở cửa.

- Nó đã đi vào phòng giấy của tớ - Ông Nissing nói, ông khách gật đầu.

Khoảng hai, ba phút sau có tiếng đóng cửa ra vào lại. Ngay lập tức ông Nising đứng lên. "Hai phút", ông Nissing nói, ông khách gật đầu và nghĩ "ta cũng chỉ cần bằng ấy thời gian để có thể ăn cắp tiền của ông ấy". Gần mười phút sau, ông Nissing quay lại phòng khách.

- Thật lạ - Ông Nissing nói - Thực sự là rất lạ.

- Có gì mà lạ?

- Số tiền không đúng.

- Vậy thì nó đã ăn cắp à?

- Không - Ông Nissing nói oang oang - Nó đã không ăn cắp tiền của tớ… hay là tớ nhầm nhỉ? Quái lạ thật… Số tiền không đúng, có thể tớ đã nên ghi ra giấy…

- Cụ thể là thế nào?- Ông khách hỏi.

- Số tiền nhiều hơn số tiền mà tớ đã để vào ngăn kéo - Ông Nissing nói - Tớ đã đếm đi đếm lại số tiền, nhất định là tớ không nhầm được. Chính xác là số tiền nhiều hơn một nghìn cu-ron.

- Chắc là cậu nhầm thôi - Ông khách nói.

- Không thể có chuyện đó được - Ông Nissing lẩm bẩm - Chẳng lẽ con trai tớ lại đặt một nghìn cu-ron vào ngăn kéo bàn làm việc của tớ? Nó không thể có số tiền đó được.

Hai người im lặng. Sau đó họ ăn tối qua quýt và nói về những chuyện khác. Trong khi đó ông khách nghĩ ở trong đầu: "Ta cần phải thú nhận, nhưng lúc này thì không, nếu bây giờ ta thú nhận tất cả với ông ấy thì nhục nhã lắm!".

Cuối cùng ông khách nói:

- Tớ cảm thấy hơi mệt, tớ muốn đi nghỉ.

Ông Nissing đưa ông ta vào phòng khách.

Ông khách không đi vào giường mà ngồi xuống một cái ghế bành. Ông ta nghĩ: "Cậu con trai của ông Nissing đã ăn cắp hai nghìn cu-ron. Tuy thế, cậu ta đã vượt qua thử thách của bố mình. Nhưng điều đó có lẽ không tồi tệ bằng việc ta đã ăn cắp một nghìn hai trăm cu-ron, làm cho ông Nissing nghi ngờ cô hầu gái và đã đuổi cô gái vô tội ấy ra khỏi nhà”.

Suốt đêm đó, ông khách không ngủ. Đến bốn giờ, khi trời bắt đầu tang tảng sáng, ông khách ngồi vào bàn và viết một lá thư. Ông ta đặt nó ở trên bàn. Chân đi tất, ông ta rón rén đi xuống cầu thang; mãi đến khi đi ra khỏi nhà, ông ta mới đi giày vào.

Heinz Risse (Đức)- Phạm Đức Hùng (dịch)

Chiều 8/5, một phụ huynh của Trường Mầm non Việt Úc (đường Trần Việt Châu, phường An Hòa, quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ) dẫn con đến Văn phòng Thường trú Báo CAND khu vực Đồng bằng Sông Cửu Long trình bày về việc con mình bị cô giáo chủ nhiệm đánh. Đáng chú ý, sau khi phụ huynh phản ánh vụ việc đến cơ quan chức năng, thì có 2 người đàn ông lạ mặt, xăm trổ tìm đến nhà đề nghị gia đình rút đơn.

Với nghĩa cử cao đẹp “giọt máu cho đi – cuộc đời ở lại”, Thượng úy Biện Thanh Sơn, cán bộ Đội CSGT trật tự Công an TP Hà Tĩnh (tỉnh Hà Tĩnh) góp phần làm đẹp hơn hình ảnh người cán bộ CAND vì nước quên thân, vì dân phục vụ.

Một trong những yêu cầu mà Sở Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) Hà Nội đặt ra đối với các Phòng GD&ĐT là rà soát, kiểm tra, xác minh, xử lý nghiêm nếu có tình trạng định hướng cho một số học sinh lớp 9 có kết quả học tập chưa cao không đăng ký tham dự kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 THPT công lập năm học 2024-2025. 

Ngày 8/5, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh An Giang cho biết đã tống đạt các quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt tạm giam và lệnh khám xét nơi ở đối với Hoàng Thị Nga (SN 1975, trú khóm Vĩnh Thành, thị trấn Cái Dầu, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) về tội “Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng”.

Công an phường Gia Hội (TP Huế) đã nhanh chóng xác minh, làm rõ người chuyển nhầm là anh Trần Đức Minh (SN 1991, trú phường Gia Hội). Ngay sau khi xác minh làm rõ, Công an phường Gia Hội đã mời anh Minh đến trụ sở và tiến hành các thủ tục trao trả lại số tiền 160 triệu đồng…

Cửu đỉnh là nguồn tư liệu độc đáo, quý hiếm được giới nghiên cứu trong và ngoài nước rất quan tâm bởi nó mang giá trị nội dung về lịch sử, văn hóa – giáo dục, địa lý, phong thủy, y dược, nghệ thuật thư pháp… Những bản đúc nổi trên Cửu đỉnh cũng đã lưu trữ các giá trị về mối quan hệ giao thoa và tiếp xúc văn hóa xã hội của Việt Nam với các quốc gia trong khu vực Đông Á.

Hoàng Văn Đức và Hà Thúc Nhật đã gây thiệt hại cho Nhà nước số tiền hơn 1,578 tỷ đồng, trong đó 6 gói thầu thiệt hại trên 100 triệu đồng với tổng giá trị 1,477 tỷ đồng… Sau khi thanh lý hợp đồng, các nhà thầu trích lại 2-3% giá trị hợp đồng và Đức đã giao Nhật quản lý số tiền trên.

Ngày 8/5, TAND TP Hà Nội mở phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử bị cáo Chu Vũ Nam (SN 1986, cựu Phó trưởng Phòng vật tư, Bệnh viện Đa khoa huyện Ba Vì, Hà Nội) về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”. Bị cáo Nam được xác định đã làm trái quy định gây thiệt hại ngân sách Nhà nước hơn 1,7 tỷ đồng. 

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文