Cái kính

20:41 03/10/2021

Lâu nay, tôi vẫn mong tóc chóng rụng, trán hói và đeo thêm chiếc kính vào cho ra dáng trí thức. Vì rằng tôi cho như thế là dấu hiệu của một người trí thức. Đấy như anh bán thịt bây giờ mà để trán hói và đeo kính vào, tôi trông cũng không khác gì giáo sư đại học! Khổ nỗi cái mơ ước ấy của tôi không thực hiện được, vì tóc tôi mỗi ngày một dày thêm. Hay chăng ít ra tôi cũng nên sắm cái kính mà đeo vậy.

Có một lần cách đây khoảng 7, 8 tháng, bạn tôi hỏi tôi rằng:

- Sao cậu không đeo kính?

- Làm sao tớ lại phải đeo?

- À thì tuổi mình bây giờ là phải đeo rồi chứ còn sao. Không đeo, đến lúc mắt không còn nhìn thấy gì đâu!

Từ lúc người bạn đó về, mắt tôi tự dưng mờ hẳn. Nhìn gần, nhìn xa đều không rõ.

Lâu nay, tôi vẫn mong tóc chóng rụng, trán hói và đeo thêm chiếc kính vào cho ra dáng trí thức. Vì rằng tôi cho như thế là dấu hiệu của một người trí thức. Đấy như anh bán thịt bây giờ mà để trán hói và đeo kính vào, tôi trông cũng không khác gì giáo sư đại học! Khổ nỗi cái mơ ước ấy của tôi không thực hiện được, vì tóc tôi mỗi ngày một dày thêm. Hay chăng ít ra tôi cũng nên sắm cái kính mà đeo vậy. Ai nhìn thấy tôi, người ta cũng sẽ bảo: Nhà bác học đấy!

Minh họa: Lê Tâm

Thế là tôi đi bác sĩ. Khám xong, bác sĩ bảo:

- Anh bị cận thị 1,75 đi-ốp! Theo đơn bác sĩ dặn, tôi liền sắm một cái kính. Nhưng cứ mỗi lần đeo vào là tôi thấy chóng mày chóng mặt, buồn nôn không chịu được. Thậm chí có lần, nói xin lỗi, tôi nôn thật! Nôn kinh khủng, nôn ra cả mật xanh mật vàng. Không đeo thì không nhìn thấy gì, mà đeo thì tuy nhìn thấy được, nhưng lại bị cảm giác buồn nôn. Rõ khổ!

Một người bạn khác thấy vậy thương hại bảo tôi:

- Tớ có thể giới thiệu với cậu một bác sĩ giỏi. Cậu hãy đến khám xem!

Người bác sĩ này kiểm tra mắt tôi, rồi xem chiếc kính.

- Thằng cha lang băm nào cho anh đơn mua cái kính này vậy? Anh có bị cận thị đâu!

- Thế tôi bị làm sao ạ?

- Viễn thị! 2 đi-ốp!

Tôi lại mua kính mới. Mang chiếc kính này tôi không còn thấy chóng mặt buồn nôn nữa, nhưng lúc nào cũng bị chảy nước mắt. Thành ra mắt tôi lúc nào cũng đỏ hoe như khóc vậy. Tôi thấy như có cảm giác thương xót rất lạ! Cặp kính này chỉ có đeo khi đi đưa đám là hợp.

Rồi bạn thân tôi tỏ vẻ ái ngại:

- Thế này thì cậu đến mù mất thôi! Cậu phải đi khám bệnh viện nhà nước đi! Ở đó họ khám cẩn thận. Có giáo sư nhãn khoa, chứ không như mấy ông bác sĩ tư!

Bệnh viện nhà nước quả là có khác thật: máy móc nhiều, dụng cụ cái gì cũng sáng trắng.

Tôi được một giáo sư khám. Tôi kể cho giáo sư nghe nỗi khổ của tôi:

- Người thì bảo tôi là cận thị, người thì bảo là viễn thị!

Giáo sư tức giận:

- Lũ ngu! Anh không phải cận thị, cũng không phải viễn thị, mà là loạn thị!

Theo đơn của giáo sư, tôi mua đôi kính khác. Được cái khi tôi đeo cặp kính này thì vừa lắm, trông cái gì cũng rõ. Mỗi tội bây giờ cái gì như cũng xa hẳn ra. Mấy bức tường trong căn buồng tôi sống mấy chục năm nay dường như bị lùi xa đến vài ba chục mét. Tôi giơ tay để bắt tay người quen, nhưng không sao với tới được. Muốn viết, giấy đã chạy xa khỏi tay đến hai mét. Nhìn vật gì cũng thấy bé xíu. Người thì chỉ bằng hạt đậu… Nhưng hãi nhất là tôi không ăn uống được gì. Vì vừa ngồi vào bàn là đĩa thức ăn đã chạy đi xa tít rồi. Mùi súp nóng bốc ngay mũi, nhưng cứ cầm thìa múc, thì bát súp đã ở cách xa hàng hai mét! Tôi không ăn uống cử động gì được nữa. Một người bạn khác phải dắt tay tôi đến một bác sĩ đã tốt nghiệp ở Mỹ về. Khám xét cẩn thận xong ông ta bảo tôi:

- Ai cho anh đơn mua cái kính này đây? Anh cứ kiện lên phòng công tố cho nó chết đi!

- Thôi! Cứ để thánh Ala trừng phạt hắn! - Tôi nói.

Tôi lại thay kính mới. Bây giờ mắt tôi nhìn cái gì cũng thành hai. Nhà tôi đang bảy người, giờ bỗng nhiên thành mười bốn. Mỗi người lại có một người giống hệt mình. Thật tôi chưa bao giờ thấy chuyện lạ như vậy. Chả lẽ lại có những người giống nhau đến mức độ như thế hay sao?! Quá vô lý!! Nhìn xuống chân thì thấy bốn chiếc ủng, nhìn bàn tay thì thấy có mười ngón!

Tôi đến một ông bác sĩ khác. Ông này học ở Ðức về.

- Ai bảo anh đeo kính này?

- Làm sao ạ?

- Sai chứ còn sao nữa!

Hoá ra một mắt tôi bị viễn, còn mắt kia thì cận. Vị danh y mới lại ghi cho tôi chiếc kính khác. Bây giờ tôi không phân biệt được sáng tối. Xung quanh tôi tối như bưng.

- Chỉ có kẻ dốt mới ghi cho anh chiếc kính này! Mắt anh hoàn toàn bình thường, có làm sao đâu?

- Nhưng tôi không thấy gì cả! Tối như bưng ấy!

- Thế là anh bị quáng gà thôi, chứ chẳng có làm sao hết!

Lại uống thuốc, lại tiêm, lại kính mới… Bây giờ các vật ở xa trông lại hoá gần. Chân đáng lẽ leo lên tàu thuỷ, thì lại bước ngay xuống biển… Vì tàu chưa cập bến, nhưng trông cứ như đã ngay sát bờ. Chả còn bác sĩ nào trong tỉnh là tôi chưa mò đến! Ông này bảo mắt phải tôi cận, mắt trái viễn thì ông khác nói ngược lại. Ông trước kêu bị loạn thị thì ông sau phán là bị đục thủy tinh thể. Ðeo kính của cái ông bảo tôi bị đục thủy tinh thể, thì cái gì cũng ra màu xanh cả. Có ông còn đoán tôi bị chứng mù màu. Nhìn phía trước nhìn sang bên, nhìn xa nhìn gần, cái gì cũng biến thành hai, màu sắc lẫn hết. Ði trên đường thẳng mà tôi có cảm giác như bước xuống cầu thang, mỗi bậc cách nhau hàng bốn năm chục phân. Tôi cứ phải bước từng bước dài như lạc đà vậy.

Thế rồi một lần, đang đi trên cầu, thế quái nào tôi bước hụt một cái, ngã lăn quay xuống dưới. Vì cứ tưởng những bậc cầu thấp hơn đến một mét. Cái kính bị văng đi làm tôi không nhìn thấy gì nữa. Mọi thứ trở nên mờ mờ ảo ảo. Người ta đỡ tôi dậy.

- Cái kính của tôi đâu rồi? - Tôi hỏi.

Họ tìm thấy kính và đưa cho tôi. Tôi đeo kính vào thì… Thánh Ala ơi!… Mọi vật bỗng trở nên sáng sủa, rõ ràng quá! Vật nào ra vật nấy! Rõ như chưa bao giờ tôi có thể nhìn rõ đến vậy. Hay kính của người khác chăng? Không! Đây chính là kính của tôi mà! Gọng sừng to màu đen đây! Tôi sướng điên lên được! Bây giờ thì đừng hòng tôi bước chân đến một tên bác sĩ mắt nào! Tôi đã đọc được cả mấy dòng chữ nhỏ nhất trên báo và nhìn rõ cả tên chiếc tàu thuỷ đậu tít ngoài xa. Tôi đi về nhà, lòng vô cùng sung sướng.

- Kính của anh sao thế kia? - Vợ tôi hỏi.

- Làm sao?

Tôi bỏ kính ra xem. Ngón tay thò qua được cả lỗ gọng! Té ra mắt kính đã bị vỡ rơi mất rồi mà tôi không biết!.

Tuyết Minh (dịch)

Truyện vui của Aziz Nesin (Thổ Nhĩ Kỳ)

Phòng Cảnh sát hình sự, Công an tỉnh Lào Cai ngày 21/11 cho biết vừa hoàn thành bản kết luận điều tra vụ án lừa đảo môi giới hôn nhân với người nước ngoài… Đây chỉ là một trong những vụ án được Công an tỉnh Lào Cai điều tra, phát hiện trong thời gian qua. Theo Công an tỉnh Lào Cai, từ khi Chính phủ áp dụng chính sách cấp visa điện tử (Evisa) cho người nước ngoài, số người Trung Quốc dùng thị thực Evisa nhập cảnh Việt Nam tăng lên. Một số đã khai mục đích du lịch hoặc làm việc để sang Việt Nam tìm vợ… Từ các vụ án được phát hiện đã gióng lên hồi chuông cảnh báo.

Công an TP Hà Nội phối hợp với các đơn vị nghiệp vụ Bộ Công an đồng loạt tiến hành triệu tập 26 đối tượng và khám xét khẩn cấp 8 địa điểm, thu giữ nhiều tài liệu, tang vật gồm 129,3 tấn nguyên liệu khí N2O ("khí cười"); 14 hệ thống máy móc, thiết bị san chiết khí; 2 máy bơm khí; 610 kg viên nén khí N2O; 71.668 chai khí thành phẩm; 6.586 vỏ bình khí; 50 kg vỏ bóng; nhiều điện thoại di động, máy tính cá nhân…; tạm giữ 23,17 tỷ đồng cùng 9.300 USD liên quan hoạt động phạm tội. 

Ít nhất 120 người đã thiệt mạng trong các cuộc tấn công của Israel vào Gaza trong hai ngày qua, theo các quan chức y tế Palestine, trong bối cảnh Israel tăng cường các cuộc ném bom trên khắp vùng lãnh thổ bị bao vây này.

Theo bà Nguyễn Thị Minh Tâm, Trưởng phòng Kỹ thuật an toàn môi trường, Sở Công Thương TP Hồ Chí Minh cho biết, xyanua và các hợp chất nằm trong nhóm hóa chất hạn chế sản xuất, kinh doanh.

Từng được mệnh danh là “Thụy Sĩ của Trung Đông” nhờ sự phát triển thịnh vượng và đa dạng văn hóa nhưng hiện nay, Lebanon đang chìm sâu trong một giai đoạn đen tối. Những năm gần đây, đất nước này đã phải đối mặt với hàng loạt khủng hoảng chồng chất từ sự suy thoái kinh tế, chia rẽ chính trị, đến xung đột quân sự dữ dội với Israel. Tình hình hiện tại đã đưa Lebanon tới ngưỡng cửa sụp đổ hoàn toàn, đòi hỏi những nỗ lực không chỉ từ nội tại mà còn từ cộng đồng quốc tế để cứu vãn và tái thiết.

Trong bối cảnh cả Nga và Triều Tiên đều chịu áp lực nặng nề từ các lệnh trừng phạt quốc tế, hai quốc gia đã tìm thấy điểm tựa chiến lược để tăng cường hợp tác trên nhiều lĩnh vực. Từ kinh tế, quân sự đến ngoại giao, mối quan hệ này không chỉ giúp họ đối phó với sự cô lập, mà còn góp phần tái định hình cục diện địa chính trị tại Đông Bắc Á.

Đợt không khí lạnh tăng cường khiến các tỉnh thành ở miền Bắc nền nhiệt tiếp tục giảm, trời rét. Thủ đô Hà Nội ngày nắng, về đêm và sáng sớm lạnh. Vùng núi cao một số nơi dưới 16 độ C.

Dù lực lượng chức năng đã có nhiều biện pháp để hạn chế tình trạng spam (rác) cuộc gọi bằng cách hạn chế sim rác, cho phép người nghe báo cáo cuộc gọi làm phiền, tuy nhiên tình trạng gọi điện thoại để chào mời hàng hóa, dịch vụ, thậm chí lừa đảo tham gia các sàn giao dịch vàng, chứng khoán... vẫn chưa có dấu hiệu giảm nhiệt. Góp phần không nhỏ cho hiện trạng này, không ai khác chính là những đơn vị, hội nhóm chuyên mua bán các loại data trên chợ đen.

Lực lượng phòng vệ dân sự Lebanon ngày 23/11 cho biết một cuộc không kích dữ dội ở trung tâm Beirut đã khiến ít nhất 11 người thiệt mạng, làm rung chuyển thủ đô khi Israel tấn công nhóm vũ trang Hezbollah.

Nhân Ngày Di sản Văn hoá Việt Nam, chiều tối 23/11, tại Đại Nội Huế; UBND tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức Lễ đón Bằng công nhận di sản tư liệu khu vực châu Á - Thái Bình Dương của UNESCO cho “Những bản đúc nổi trên chín đỉnh đồng ở Hoàng cung Huế”; công bố hoàn thành Dự án bảo tồn, tu bổ tổng thể di tích Điện Thái Hòa…

Thời gian gần đây, một số người tham gia giao thông ở TP Hồ Chí Minh có hành vi sử dụng vũ lực, côn đồ hung hãn sau khi xảy ra va chạm giao thông, thậm chí gây án mạng. Từ những ứng xử thiếu văn hóa như trên đã dẫn đến những hậu quả đáng tiếc, hệ lụy lâu dài cho bản thân họ, gia đình và xã hội.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文