Sử gia Lê Văn Hưu - Nhà giáo dục lớn!

13:40 20/06/2024

Sử gia Lê Văn Hưu (1230 - 1322) người làng Phủ Lý nay thuộc xã Thiệu Trung, Thiệu Hóa, Thanh Hóa được tôn vinh là người đặt nền móng cho nền Quốc sử Việt Nam. Đỗ Bảng nhãn khi mới 17 tuổi, sau đó giữ chức Binh bộ Thượng thư, Hàn lâm học sĩ kiêm Giám tu quốc sử, ông cũng là người được cho là thầy học của Thượng tướng Thái sư Trần Quang Khải.

Từ nhỏ cậu bé Hưu đã có tiếng thông minh. Giai thoại kể về cậu học trò Hưu đến lò rèn mượn cái dùi sắt để đóng sách, ông thợ ra vế đối: “Than trong lò, sắt trong lò, lửa trong lò, thổi phì phò đúc nên dùi sắt”. Lê Văn Hưu liền đối lại: “Nghiên ở túi, bút ở túi, giấy ở túi, viết lúi húi giành lấy khôi nguyên”. Có đôi chỗ chưa chuẩn về từ vựng nhưng vế đối lại cho thấy đó là người có tư chất, giàu khát vọng.

Đóng góp lớn nhất của Lê Văn Hưu là biên soạn “Đại Việt sử ký” (30 quyển, viết xong năm 1272) - ghi lại những sự việc quan trọng trong gần 15 thế kỷ (từ 207 trước Công nguyên đến 1244). Cuốn sử mang tính nền móng để sau này Ngô Sỹ Liên hoàn thành ngôi nhà lịch sử đồ sộ “Đại Việt sử ký toàn thư” - một kho báu của văn hóa nước nhà. Nhân cách, bản lĩnh, trước tác của sử gia đã để lại những bài học lớn cho hôm nay.

Bài học về tinh thần yêu nước, tinh thần không chịu yếu hèn, nô lệ cho ngoại bang không chỉ có trong sử, mà còn sâu đậm trong thần thoại, truyền thuyết Việt. Nhưng Lê Văn Hưu có cách viết riêng, thường là đặt vấn đề trong mối tương phản, đối nghịch để làm nổi bật cái đáng ca ngợi, tôn vinh và cái đáng phê phán, chê trách. Bàn về cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng, ông ca ngợi: “Trưng Trắc, Trưng Nhị là đàn bà, hô một tiếng mà các quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, cùng 65 thành ở Lĩnh Ngoại đều hưởng ứng, việc dựng nước xưng vương dễ như trở bàn tay”.

Ngay sau đó là lời bình: “Tiếc rằng…, trong khoảng hơn nghìn năm, bọn đàn ông chỉ cúi đầu bó tay, làm tôi tớ cho người phương Bắc, há chẳng xấu hổ với hai chị em họ Trưng là đàn bà hay sao? Ôi! Có thể gọi là tự vứt bỏ mình vậy”.

Đặt trong bối cảnh Nho học phong kiến đề cao đàn ông: “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô” (Một nam nói có, mười nữ nói không) cùng quan niệm: “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách” (Nước nhà được mất, trách nhiệm thuộc đàn ông), càng thấy ý nghĩa của cái mỉa mai mang tính đánh thức tinh thần tự chủ, tự quyết; cái dũng cảm tranh biện với cả một ý thức hệ phong kiến cũ kỹ. “Bọn đàn ông” vốn vẫn lên mặt dạy đời coi đàn bà là “cơm nguội”, thế mà hiện ra thật thảm hại (cúi đầu, bó tay…). Một lời bình đích đáng như thế có giá trị hơn nhiều cuốn sách rao giảng đạo lý sáo mòn.

Chữ “lễ” vốn là điểm tựa ứng xử mang tính quy phạm, chuẩn mực của xã hội phong kiến tập quyền. Là “thiên tử”, thay mặt trời cai quản muôn dân, nhà vua phải là người coi trọng nhất chữ “lễ”. Thế nhưng vua Thần Tông lại phá vỡ quy định nghi lễ, tôn bố nuôi làm “Thái thượng hoàng”, mẹ nuôi làm “Hoàng thái hậu”. Lê Văn Hưu thẳng thắn vạch ra cái sai, lẽ ra chỉ phong làm “Hoàng thúc”, làm “Vương phu nhân” thì mới “một gốc”. Còn như vua đã làm, là đã tạo ra “hai gốc”. Cái thâm ý của sử gia qua cách dùng từ là cảnh báo sự tan vỡ của một triều chính bắt đầu từ sự coi thường lễ nghĩa ở cấp cao nhất. Cây chỉ có “một gốc” mới bình thường. Đây lại “hai gốc”, thì thừa ra một. Điều chẳng lành tất sẽ đến. Đây cũng là bài học cho hôm nay, không vì máu mủ ruột rà mà ban đặc quyền đặc lợi. Hãy vì cái “lễ” chung đối với quốc gia mà làm đúng bổn phận, trách nhiệm.

Cũng bài học về chữ “lễ”, sử gia chê vua Thần Tông, khi “Thái thượng hoàng” băng hà chưa qua một tháng mà đã “bỏ áo trở”, lại còn “đón hai phi hậu vào cung”. Ông mỉa mai, “làm thế thì không biết lấy gì để làm khuôn mẫu cho thiên hạ”. Lời bình còn hướng đến đám “bầy tôi” xu nịnh chỉ biết làm “thần vì” mà “không ai có một lời nói đến. Có thể bảo là trong triều không có người vậy”. Lời bình thật đau, vì nói thế khác nào nói vua quan đều như nhau cả, đều “thất lễ” hoặc đều đã chết. Đi ngược lại chữ “lễ”, coi thường phong tục, tập quán… sẽ là khởi đầu cho “mối loạn”.

Bàn nhiều đến vấn đề triều chính, cũng là một cách để sử gia nêu gương cho đời sau về cách quản trị đất nước. Cuốn sử kể nhiều chuyện lạ về các vua cùng sự thẩm bình, ca ngợi, phê phán rạch ròi, có căn cứ cùng lý lẽ chắc chắn, thuyết phục. Ông quan niệm kẻ làm vua phải biết giữ mình, đừng tham lam, hiếu sắc. Kẻ bề tôi phải biết nghị bàn can gián nhà vua. Ông gay gắt phê phán Lý Nam Đế lập 5 hoàng hậu, vì: “Từ xưa chỉ lập một người để chủ việc nội trị mà thôi, chưa từng nghe nói lập đến 5 người. Tiên Hoàng không kê cứu cổ học, mà bầy tôi đương thời lại không có ai biết giúp sửa cho đúng, để đến nỗi chìm đắm trong tình riêng. Sau đến 2 triều Lê, Lý cũng bắt chước làm theo, ấy là do Tiên Hoàng khởi xướng sự rối loạn thứ bậc vậy”. Một cảnh báo, một bài học: người đứng đầu “chìm đắm trong tình riêng” ích kỷ, hẹp hòi sẽ là sự báo trước cho đại họa!

Lăng mộ nhà sử học Lê Văn Hưu.

Bàn đến “chính danh”, sử gia phê phán vua Cao Tông bắt mọi người gọi mình là “Phật”, là chuyện “không theo phép ở đâu, mà là thích khoe khoang”. Để tránh được bệnh này, trước hết vua phải học hành để biết đến “danh phận”. Chữ “danh” đi liền chữ “phận”, đã là vua thì biết “phận” (sự) làm tốt việc trị dân. Vì ít học nên Cao Tông không hiểu “danh phận” thành ra “khoe mẽ” lố bịch.

Thưởng phạt cũng là phép trị nước. Nếu thiếu nghiêm minh, tất gây ra sự bất hòa, tị nạnh, đố kỵ... Kể lại sự kiện thời vua Thần Tông có bề tôi chỉ nhờ việc dâng con hươu trắng (theo quan niệm hươu trắng là điềm lành) mà được phong quan to, lộc lớn, ông bình luận: “Phàm người xưa gọi là điềm lành, là nói việc được người hiền và được mùa, ngoài ra không có gì đáng gọi là điềm lành cả”. Còn việc nhà vua vì dâng thú mà cho quan tước, là “lạm thưởng”, người không có công mà vẫn nhận thưởng là “lạm dụng”. Về nguyên nhân gây ra sự “lạm thưởng”, qua việc kể lại những chuyện ở triều Thái Tông “thưởng phạt không có phép tắc gì”, sử gia vạch rõ, là do vua “say đắm cái lòng nhân nhỏ của nhà Phật mà quên đi mất cái nghĩa lớn của người làm vua”. Một bài học bật ra: người cầm quyền phải có tầm nhìn xa, công bằng, nghiêm minh, lấy nghĩa lớn làm trọng, không lụy tình riêng...

Ý nghĩa hơn cả từ “Đại Việt sử ký” là bài học thương dân, vì dân, trọng dân sâu sắc. Tác giả lên án Lý Thái Tổ mộ Phật đến mức mới lên ngôi mà đã cho xây “tám chùa” trong khi đó “tông miếu” thờ tổ tông thì “chưa dựng”. Tức coi Phật còn hơn cả ông cha tổ tiên mình. Để dựng nhiều chùa, chỉ có cách “vơ vét bóc lột của dân”, trong khi đó: “Của không phải từ trời mưa xuống, sức không phải là thần làm thay, há chẳng phải là vét máu mỡ của dân ư? Vét máu mỡ của dân có thể gọi là làm việc phúc chăng?”. Các câu hỏi đưa ra cũng chính là các câu trả lời. Nhức nhối, xót xa!

Rất đáng tiếc “Đại Việt sử ký” bị thất truyền, nội dung, giá trị nhiều mặt của tác phẩm chỉ còn được thể hiện qua những lời bàn của các sử gia sau này, như Ngô Sỹ Liên (“Đại Việt sử ký toàn thư”), Lê Tắc (“An Nam chí lược”), Lê Quý Đôn (“Đại Việt thông sử”)… Nhưng cũng đủ cho thấy chân dung Lê Văn Hưu - nhà sử học, nhà giáo dục lớn. Từ những cứ liệu trên cũng phần nào cho thấy tiêu chí, đặc trưng của phong cách viết sử rất đáng tham khảo cho khoa học xã hội nhân văn hôm nay.

Một là, bất luận trong hoàn cảnh nào cũng phải coi trọng, đề cao lợi ích quốc gia, dân tộc. Thế nên, ngoài ca ngợi Hai Bà Trưng, ông còn hết lời khẳng định, tôn xưng các anh hùng giữ nước khác như Đinh Bộ Lĩnh (tài năng sáng suốt hơn người, dũng cảm mưu lược nhất đời); Lê Hoàn (trừ nội phản, diệt ngoại xâm dễ như lừa trẻ con)…

Hai là, luôn vì dân, đặt quyền lợi của dân lên trên hết. Trên lập trường nhân dân ông đã phê phán, vạch rõ những cái sai trái của kẻ cầm quyền chỉ biết lợi ích riêng cá nhân mình. Ba là, đề cao đạo lý, lễ nghĩa - là rường cột tinh thần quốc gia. Bốn là, tôn trọng quy luật khách quan, vì sự thật mà viết, mà lý giải. Nhờ vậy cách nêu, lý giải vấn đề của ông đã mang màu sắc duy vật, biện chứng khá rõ.

Tin tưởng vào dịp kỷ niệm 800 năm ngày sinh (2030) UNESCO sẽ tôn vinh Lê Văn Hưu là Danh nhân văn hóa!

Nguyễn Thanh Tú

Chiều 8/12, đội tàu Hải quân Hoa Kỳ gồm tàu tấn công đổ bộ USS Tripoli và tàu tuần dương USS Robert Smalls với hơn 2.000 sĩ quan, thủy thủ do Chuẩn Đô đốc Thomas Shultz, chỉ huy Nhóm tác chiến viễn chinh số 7 Hoa Kỳ làm trưởng đoàn đã bắt đầu chuyến thăm hữu nghị Đà Nẵng trong 4 ngày (từ 8/12 đến 11/12/2025).

Ngày 8/12/2025, Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao đã ban hành Cáo trạng số 2320/CT-VKSTC-V1 truy tố bị can Lê Trung Khoa về tội “Làm, tàng trữ, phát tán, tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” quy định tại Khoản 2, Điều 117 Bộ luật Hình sự.

Cấp 9.994 thẻ an toàn lao động, giấy chứng nhận huấn luyện an toàn lao động và 8.384 chứng chỉ sơ cấp nghề khống, cho nhiều cá nhân trên cả nước, thu lợi bất chính số tiền lớn, Tổng giám đốc “bỏ của chạy lấy người” đang bị truy nã, còn nhiều nhân viên phải ra tòa, lãnh án

Ngày 8/12, Bộ Công an tổ chức Hội nghị tổng kết, rút kinh nghiệm công tác phòng, chống, khắc phục hậu quả bão, lũ năm 2025; nhiệm vụ trọng tâm năm 2026. Trung tướng Đặng Hồng Đức, Thứ trưởng Bộ Công an, Trưởng Ban Chỉ huy Phòng thủ dân sự Bộ Công an (Ban Chỉ huy PTDS/BCA) chủ trì hội nghị.

Tối 7/12, trong ca tuần tra xử lý vi phạm nồng độ cồn tại Km 01+400 trên tuyến ĐT261, Tổ công tác của Phòng CSGT Công an tỉnh Thái Nguyên phối hợp Phòng Cảnh sát cơ động và Công an xã Đại Từ đã phải truy đuổi, khống chế một tài xế có hành vi manh động, chống đối lực lượng làm nhiệm vụ.

Trong lúc đang vào trung tâm thành phố công tác, tổ công tác thuộc Công an phường Đông Hưng Thuận nhận “tín hiệu” cầu cứu từ một người đàn ông. Vì đường đông, phương tiện kẹt cứng, vợ lại đang chuyển dạ, nguy hiểm đến tính mạng nên người đàn ông đánh liều nhờ tổ công  “mở đường” để đưa vợ chuyển dạ vào bệnh viện. Trước tình huống này tổ công tác đã xin ý kiến nhanh lãnh đạo rồi mở đường đưa sản phụ đến bệnh viện sinh nở an toàn…

Ngày 8/12, Công an xã Bình Trưng (tỉnh Đồng Tháp) cho biết, đã ra quyết định xử phạt hành chính đối với tài xế Nguyễn Quốc Sĩ (SN 1997, ngụ xã Quới Thiện, tỉnh Vĩnh Long), với số tiền 6,5 triệu đồng về hành vi gây rối trật tự công cộng...

Theo báo cáo của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Thanh Hoá tại kỳ họp thứ 37 HĐND tỉnh (nhiệm kỳ 2021 – 2026), năm 2025, tình hình an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội trên địa bàn tỉnh cơ bản ổn định, song vẫn tiềm ẩn nhiều yếu tố phức tạp. Mặc dù số vụ án khởi tố mới giảm và một số loại tội phạm đã được kiềm chế, nhưng hoạt động phạm tội tiếp tục diễn biến khó lường, đặt ra yêu cầu cao đối với công tác phòng ngừa, đấu tranh của các lực lượng chức năng.

Bộ Xây dựng vừa công bố tình huống khẩn cấp về thiên tai để khắc phục hư hỏng kết cấu hạ tầng giao thông đường sắt qua địa bàn các tỉnh Gia Lai, Đắk Lắk, Khánh Hòa và Lâm Đồng thuộc phạm vi được giao quản lý của Tổng công ty Đường sắt Việt Nam do ảnh hưởng của cơn bão số 13 và mưa lũ lớn sau bão gây ra từ ngày 6 - 22/11.

Trong lúc được tăng cường hỗ trợ, giúp đỡ người dân khắc phục hậu quả lũ lụt, Hạ sĩ Nguyễn Mai Thi thuộc Đội Cảnh sát PCCC và CNCH khu vực 19 Công TP Hồ Chí Minh đã có hành động dũng cảm, bất chấp hiểm nguy cứu một nữ sinh thoát chết trong gang tấc trước chiếc xe đầu kéo bị mất thắng lao tới.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文