Bài thơ song ngư ở nghĩa trang Đồng Lộc

09:15 24/08/2009
Từ khi Ngã ba Đồng Lộc trở thành khu di tích lịch sử của Thanh niên xung phong cả nước, khách tìm đến nơi này mỗi ngày một đông, đặc biệt là tầng lớp học sinh, sinh viên. Có người nói, chỉ cần đến nơi này một lần, bài học về giáo dục truyền thống tự nhiên thấm vào người, và lớp trẻ có điều kiện để nhận thức được cái giá của độc lập, tự do.

Gần đây, có nhiều bạn trẻ sau khi viếng thăm Ngã ba Đồng Lộc, ra Hà Nội có tìm gặp tôi để trò chuyện. Có người tôi quen biết từ trước, nhưng cũng có người tôi mới gặp lần đầu. Nguyên nhân là vì một bài thơ của tôi đã được khắc đá và dựng lên ở nghĩa trang này. Nhân dịp này, tôi muốn có đôi lời tâm sự cùng bạn đọc.

Mùa hè năm 1995, lần đầu tôi đến thăm nghĩa trang Mười cô gái Ngã ba Đồng Lộc. Mặc dù mười cô gái đã hy sinh trước đó 27 năm trời, thế nhưng khi đứng lặng trước hố bom đã giết các cô, khi lần lượt cắm hương lên mười nấm mộ, cũng như khi chứng kiến những kỷ vật các cô để lại, tôi tự nhủ phải viết một cái gì đấy để giải tỏa nỗi xúc động.

Bút ký, tùy bút cũng có thể chuyển tải được cảm xúc này, nhưng vì trong đoàn còn có nhà văn Xuân Thiều, nhà văn Nam Hà, nên tôi nghĩ nên "nhường" văn xuôi cho hai vị cao niên này. Bởi thế trước mắt tôi chỉ còn một cửa hẹp là thơ. Nhưng thơ về Đồng Lộc cũng không phải dễ, vì trước đó đã có nhiều người viết rồi, có bài khá nổi tiếng như của nhà thơ Huy Cận.

Thế thì mình phải viết thế nào để không bị chìm lấp bởi những bài đã có. Sự hy sinh cùng một lúc của mười cô gái trẻ khi đang san lấp hố bom làm mọi người cảm động, nên khi nào trên mười ngôi mộ cũng có thật nhiều hương khói. Khi cắm những nén hương đang cháy lên mộ các cô, tôi tự hỏi, nếu mười cô gái hiển linh, họ sẽ nghĩ thế nào?

Qua tài liệu thu thập được, tôi biết số người hy sinh ở ngã ba này thật nhiều, riêng Trung đoàn Phòng không 210 đã có 112 liệt sĩ. Họ không có bia mộ để thắp hương, bởi thịt xương họ đã hòa trộn vào đất. Thế là cái ý tưởng dùng lời mười cô gái trò chuyện với các đoàn khách thăm viếng được nảy sinh, và tôi thấy thuận lợi khi muốn chở ý tưởng: Mọi chính sách, chế độ đối với những người đã hy sinh, nghĩ cho cùng là vì những người đang sống.

Bởi vậy, xây dựng cho cuộc sống ấm no, hạnh phúc cũng là một cách thể hiện sự biết ơn đối với các liệt sĩ. Bài thơ có bốn khổ thì ba khổ đầu là lời mười liệt sĩ nhắc người đến nghĩa trang nên nhớ thắp hương cho những liệt sĩ mà thân xác đã tan trong đất, khuyên các em nhỏ nên trồng cây, các bạn cùng trang lứa cố gắng sản xuất. Còn các cô chỉ  ước có vài cây bồ kết…

Bài thơ tôi viết và in lần đầu vào năm 1995, đến năm 1998 lại xuất hiện trong tuyển tập thơ về Đồng Lộc. Điều đáng nói là tập thơ này đã đến tay anh Nguyễn Tiến Tuẫn, là một trong ba anh hùng ở Đồng Lộc, thời mà mười cô gái hy sinh, anh đang phụ trách đơn vị Cảnh sát Giao thông ở trọng điểm ác liệt này.

Anh bảo rằng, anh bị bài thơ ám ảnh, và tự đặt cho mình phải làm một việc gì đó để giải tỏa sự ám ảnh này. Việc anh làm là lên huyện Hương Sơn tìm hai cây bồ kết con để đáp ứng lời thỉnh cầu của mười cô gái: "Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang/ Cho mọc dậy vài cây bồ kết/ Hương chia đều trong hư ảo khói nhang".

Hai cây bồ kết anh trồng rất cẩn thận nên tốt rất nhanh. Bốn năm sau, năm 2002 thì hai cây bồ kết đã cao tới ba, bốn thước. Cây lớn vào mùa thu đã nở hoa. Một lần trở lại thăm nghĩa trang đúng lúc gặp một đoàn khách, biết anh là người đã trồng hai cây bồ kết này, mọi người rất cảm phục và hỏi anh từ ý nghĩ nào mà làm được việc độc đáo này? Anh trả lời là từ cảm xúc một bài thơ.

Thế là họ hỏi anh có nhớ bài thơ đó không. Anh nói rằng bài thơ đó anh đã thuộc, nhưng không quen đọc thơ trước đám đông. Anh hứa với họ là nếu lần sau quay lại thì thế nào cũng được đọc bài thơ đó ở đây. Mọi người nghe, kể cả người giới thiệu khu di tích, ai cũng nghĩ anh nói thế cho qua chuyện, ai ngờ anh bắt đầu ý định khắc bài thơ ấy lên đá.

Điều trước tiên là phải liên hệ với Tỉnh đoàn Hà Tĩnh, đơn vị phụ trách khu di tích này. Nghe anh trình bày ý định khắc đá bài thơ, mọi người tán thành và coi đây là một việc làm văn hóa. Thế là chiều ngày 14 tháng 8 năm 2002, bia đá cỡ 80cmx40cm với bài thơ 25 câu chia thành bốn khổ, được khắc sâu và tô màu sơn vàng rất dễ đọc đã dựng lên cạnh hai cây bồ kết bên nghĩa trang Mười cô gái Ngã ba Đồng Lộc.--PageBreak--

Mấy năm nay, nhiều tờ báo đã đăng bài về chuyện này, và có nhiều bài đã gây xúc động người đọc. Ông Trịnh Xuân Tòng là cán bộ giảng dạy Trường Đại học Cần Thơ, đã nghỉ hưu; sau khi đọc bài báo của Ngô Vĩnh Bình nói về chuyện bài thơ và hai cây bồ kết, đã bỏ mấy tuần liền để vẽ một bức tranh cỡ lớn với nhan đề: "Múa dưới trăng, nỗi vui mừng khi có cây bồ kết".

Trong bức tranh, ông đã vẽ mười cô gái liệt sĩ ở ngã ba Đồng Lộc khi trăng lên đã cùng nhau nhảy múa. Năm cô leo lên cây, năm cô múa trên đất. Trong bức tranh lớn đó, ông trích bốn câu thơ làm đề từ:

Ngày bom vùi, tóc tai bết đất
Nằm xuống mộ rồi, mái đầu chưa gội được
Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang
Cho mọc dậy vài cây bồ kết…

Đặc biệt hơn, ông còn viết một bức thư cảm động "Gửi mười em gái ngã ba Đồng Lộc". Bức tranh và bức thư này, báo Quân đội nhân dân đã giới thiệu trong số đặc biệt ra ngày 22/12/ 2002.

Gần đây tôi có dịp trở lại Đồng Lộc. Khác hẳn với quang cảnh tôi đã chứng kiến năm 1995, bây giờ ở khu di tích Đồng Lộc, đường sá rộng rãi, nhà cửa xây dựng khang trang, và đặc biệt cây cối quanh vùng tươi xanh như một vùng du lịch sinh thái. Không còn những vạt "cỏ may khâu nặng ống quần" khách đến thăm, không còn đồi Trọ Voi trọc lóc, lở lói. Nhiều cảnh tôi nhắc đến trong bài thơ đã lạc hậu so với bây giờ.

Đồng chí giới thiệu khu di tích hướng dẫn đoàn chúng tôi đi thắp hương trên từng nấm mộ và đốt những quả bồ kết khô. Mấy năm nay, nhiều đoàn khách đến thăm khu di tích này thường đem theo những chùm quả bồ kết khô để đốt sau khi thắp nhang.

Người đầu tiên đốt bồ kết ở đây là nhà văn Nguyễn Thế Tường, quê Quảng Bình, công tác tại Tuần báo Văn nghệ. Tháng 10 năm 2002, anh Tường gặp tôi ở Tuần báo Văn nghệ, khi anh sắp vào nghĩa trang Đồng Lộc. Anh hỏi tôi có nhắn gì không. Tôi nói rằng, hai cây bồ kết mới ra hoa nhưng chưa có quả, tôi muốn nhờ anh mua hộ tôi một chùm bồ kết, vào đó đốt để viếng mười cô gái.

Anh đã làm thế, và ngạc nhiên khi vừa đốt mấy quả bồ kết thì bát hương lớn bỗng hóa, cháy bùng lên, làm mọi người ngạc nhiên và anh gọi điện cho tôi ngay. Ngẫu nhiên hay tâm linh? Anh bảo rằng mọi người có mặt hôm đó, kể cả những người quản lý khu di tích, không ai nghĩ là ngẫu nhiên.

Tôi tới bia đá khắc bài thơ của mình thì thấy có nhiều em sinh viên đang mở sổ chép thơ. Biết tôi là tác giả, nhiều em xin chụp ảnh lưu niệm và hỏi chuyện quanh bài thơ. Bằng vi tính, nét chữ khắc đẹp, chỉ tiếc cắt khổ phần đầu không thật chính xác (vì bài thơ của tôi gồm bốn khổ, khổ đầu sáu câu chứ không phải bốn câu như đã khắc).

Sau đó không lâu, trong đoàn Việt kiều Mỹ về nước đến viếng nghĩa trang Đồng Lộc, có ông Trần Đình Hoành, một luật sư nhưng ham mê văn học, người đã từng dịch nhiều bài thơ của các nhà thơ Việt Nam ra tiếng Anh, xuất bản ở Mỹ. Ông xúc động khi đọc bài thơ "Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc" và muốn truyền sự xúc động đó cho du khách nước ngoài nên đã dịch bài thơ này. Giám đốc Sở Văn hóa, Thể Thao và Du lịch Hà Tĩnh là nhà văn Đức Ban đã cho bài thơ và bản dịch đó hiển hiện lên bia đá (tấm bia cao 2,5 mét, rộng 1 mét) như các bạn đã thấy vào sáng 17 tháng giêng năm 2009.

Nhân đây tôi xin chép lại bản tiếng Việt của tôi đã được khắc trên mặt bia đó.

Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc

 - Mười bát nhang, hương cắm thế đủ rồi
Còn hương nữa hãy dành phần cho đất
Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
Như cỏ trong thung, như nắng trên đồi.
 - Hoa cỏ may khâu nặng ống quần, kìa
Ơi các em tuổi quàng khăn đỏ
Bên bia mộ xếp hàng nghiêm trang quá
Thương các chị lắm phải không, thì hãy quay về
Tìm cây non trồng lên đồi Trọ Voi và bao vùng đất trống
Các chị nằm còn khát bóng cây che.
- Hai mươi bảy năm qua, chúng tôi không thêm một tuổi nào
Ba lần chuyển chỗ nằm, lại trở về Đồng Lộc
Thương chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
Bữa ăn cuối cùng, mười chị em không có gạo
Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường.
- Cần gì  ư ? Lời ai hỏi trong chiều
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu
Ngày bom vùi tóc tai bết đất
Nằm xuống mộ rồi, mái đầu chưa gội được
Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang
Cho mọc dậy vài cây bồ kết
Hương chia đều trong hư  ảo khói nhang.

Vương Trọng

Chỉ trong vòng 10 ngày phát hiện ra đường dây này, Công an tỉnh Phú Thọ đã nhanh chóng triệt phá, bắt giữ nhóm đối tượng. Điều đáng nói là có rất nhiều thành phần, đủ mọi lứa tuổi tham gia, có cả bị hại là những người nghỉ hưu, có người trên 80 tuổi vẫn bị lôi kéo vào đường dây đa cấp, lừa đảo này.

Sáng 17/8, tại Thủ đô Hà Nội, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam và Đảng ủy Công an Trung ương - Bộ Công an tổ chức trọng thể Lễ kỷ niệm 80 năm Ngày Truyền thống CAND (19/8/1945-19/8/2025) và 20 năm Ngày hội toàn dân bảo vệ An ninh Tổ quốc (19/8/2005-19/8/2025).

Ngày 17/8, Ban Chỉ đạo Ứng phó với biến đổi khí hậu, phòng chống thiên tai, tìm kiếm cứu nạn và phòng thủ dân sự Bộ Công an (Ban Chỉ đạo ƯPT/BCA)  có công điện gửi Công an các đơn vị, địa phương về việc sẵn sàng, chủ động ứng phó với áp thấp nhiệt đới và mưa lớn, lũ, ngập lụt, lũ quét, sạt lở đất.

Chiều 17/8, Công an xã Trà Linh (Đà Nẵng) cho biết, đang tạm giữ 3 đối tượng, gồm A Phân (SN 2007), A Đoàn (SN 2007) và A Ghin (SN 2004, cùng trú xã Măng Ri, tỉnh Quảng Ngãi) để tiếp tục điều tra, củng cố hồ sơ xử lý về hành vi trộm cắp hơn 300 gốc sâm Ngọc Linh.

Để phục vụ nhân dân và nhiệm vụ trong công tác chuyên môn, mới đây Công an TP Hà Nội đã cho ra mắt 4 sản phẩm ứng dụng số gồm: Tổng đài viên AI và chatbot AI; Tổng đài thông minh 113, 114; Bảo tàng số Công an TP Hà Nội; Hệ thống số hóa thông minh và lưu trữ điện tử. Đây được xem là những công cụ thông minh, mang tính đột phá, khẳng định tầm nhìn chiến lược và năng lực triển khai thực tiễn của Công an TP Hà Nội.

5 dự án tại các tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh vừa được Thanh tra Chính phủ đưa vào thanh tra đều là những dự án có vốn đầu tư hàng nghìn tỷ đồng, quá trình triển khai kéo dài suốt 15 năm qua nhưng vẫn đang còn dở dang, gây thất thoát ngân sách, lãng phí nguồn lực và ảnh hưởng đến đời sống dân sinh cũng như phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.

Nếu được lựa chọn một hình ảnh ấn tượng nhất trong tuần qua thì chính là hình ảnh Trưởng bản Mùa A Thi (bản Háng Pu Xi, xã Xa Dung, tỉnh Điện Biên) với cánh tay trái chỉ hướng đầy quả quyết. Cánh tay ấy nói lên tất cả những gì mà người trưởng bản tường thuật lại, là một cử chỉ cho thấy sự dứt khoát, quyết đoán của một chàng trai 26 tuổi.

Ngày 17/8, Công an tỉnh Quảng Trị cho biết, qua kiểm tra, test nhanh tại 2 cơ sở, gồm nhà hàng Nonstop tại số 60 Bùi Thị Xuân và vũ trường Victory tại 79 Trương Công Kĩnh, thuộc phường Nam Đông Hà, lực lượng chức năng phát hiện có 145 trường hợp dương tính với ma túy. 

Trong những ngày Tổng khởi nghĩa tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng và Mặt trận Việt Minh, các lực lượng tiền thân của CAND hỗ trợ quần chúng nhất tề đứng lên, đập tan bộ máy đàn áp của chế độ cũ, giành chính quyền về tay nhân dân.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.