Chuyện đời thường

Vết sẹo đầu đời

08:10 18/08/2011

Khác với chị, khi con sinh ra, hàng xóm hiếm khi nghe thấy tiếng khóc của con. Con không thích người lớn bế trên lòng. Con thích nằm yên tĩnh một mình. Ở trên tay người lớn một lúc là con vặn mình khó chịu, mặt con đỏ, vằn vện lên. Mấy tháng trời con cứ ngủ ly bì. Sợ con đói, biếng ăn, mẹ tính giờ đánh thức con dậy, bắt con bú. Hình như con không thích bú. Con muốn ngủ hơn muốn ăn.

Mẹ mừng con lớn dần. Năm tháng, sáu tháng... biết lẫy, biết bò. Gương mặt con khôi ngô, trắng trẻo. Đôi mắt to, ánh mắt rất hiền. Đầu con nhẵn thín, nhìn kỹ mới thấy lơ thơ những sợi tóc tơ màu vàng mềm mướt. Ngắm con, ai cũng bảo, con giống Đường Tăng. Con đáng yêu làm sao. Nhiều lúc mẹ cứ ngắm con hoài. Mẹ ngắm hoài không chán. Mẹ sung sướng trào nước mắt. Con là thiên thần của mẹ.

Con được sáu tháng tuổi. Mẹ trở lại cơ quan làm việc. Bà nội đến trông con. Con lại rất ngoan nên bà không bận. Thời gian rảnh rỗi rất nhiều. Nhà mình mặt phố. Bà bàn với mẹ để bà vừa trông con vừa mở quán bán hàng giải khát, túc tắc thêm thu nhập. Mẹ đồng ý. Dần dà quán của bà rất nhiều khách. Nhiều lúc bà không kịp trở tay. Bà thuê đóng một cái cũi rộng khoảng một mét vuông. Bà đặt con ngồi trong cũi với một ít đồ chơi. Chơi đồ chơi, chán, con không khóc. Con đứng bám vào thành cũi, chăm chú nhìn bà làm việc, nhìn khách trò chuyện, ăn nhậu. Đôi mắt to, mi mắt dài, ánh mắt trong vắt như ngày nào con mới được sinh ra. Có lần, mấy cậu thanh niên giấu bà giấu mẹ, cho con "nếm" bia, cà phê. Con bị say, mắt, mặt đỏ bừng. Da đầu cũng đỏ. Cái đầu không tóc, lắc lư như con gà chọi. Đám thanh niên thích thú cười. Mẹ nhìn con, tội nghiệp. Xót xa quá.

Khi chị của con vào lớp một. Con được một tuổi. Chị là đứa trẻ thông minh, tự giác. Chị còi nên chưa bế được em. Em vẫn thường xuyên bị "giam" trong cũi. Chị hay trêu em lắm. Chị trêu con khi nào con khóc mới thôi.

Con bắt đầu biết cáu, tập toẹ câu chửi bậy. Bực tức là con ném, quẳng đồ chơi ra xa. Có lần con lọ mọ nghịch đồ của bố. Bố quát, đánh vào mông con một cái. Con tức giận, mặt đỏ lên. Con vớ cái đĩa sứ ở trên mặt bàn trước mặt ném mạnh xuống sàn nhà. Choang! Chiếc đĩa vỡ tan. Bố sững sờ, ngạc nhiên. Bà nội bảo, thằng này "đầu gấu", gớm lắm chứ không phải vừa đâu.

Năm con lên bốn tuổi. Một sự kiện xảy ra với con. Có lẽ đây là sự kiện con sẽ nhớ mãi không quên. Một sự kiện làm thay đổi tính cách của con. Bởi ngay sau đó tính khí của con khác hẳn những ngày qua.

Một buổi chiều con đang chơi đá bóng với các bạn cùng trang lứa ở góc phố. Trong đám đó có Dũng. Ngày ấy, con chơi thân với Dũng. Rất kỳ lạ là hai đứa gần nhà, cùng sinh một ngày một tháng một năm, chỉ khác nhau giờ sinh. Đang chơi vui, Dũng dỗi bỏ về. Con chạy theo kéo bạn ở lại chơi tiếp. Dũng vẫn ngấm nguẩy đi về. Tức giận, con vớ hòn sỏi ném theo bạn. Đúng lúc vô tình, Dũng quay mặt lại. Viên sỏi chỉ bé bằng ngón tay út, nó vẫn đủ làm xước trán Dũng. Dũng không thấy đau. Nhưng vết xước đã chảy máu. Máu loang trên trán, rỏ xuống má làm Dũng sợ. Dũng khóc rất to để gọi người lớn. Dũng đưa tay quệt nước mắt làm máu loang nhem nhuốc khắp mặt. Có người chạy lại gọi mẹ. Mẹ chạy ra. Mẹ sợ máu. Mẹ luống cuống bế Dũng nằm ngửa trên tay chạy đến nhà bác sĩ. Con sợ không dám đến gần Dũng. Con cũng không bỏ chạy. Con đứng như chôn chân. Mặt tái mét. Bác sĩ lấy nước ấm lau mặt cho Dũng. Nhà bác sĩ gần nhà Dũng. Bố Dũng hốt hoảng chạy sang. Bố Dũng giậm chân, trợn mắt, chỉ vào mặt mẹ: "Ông sang ông giết cả họ nhà mày?". Bố Dũng túm tóc mẹ. Thái độ của bố Dũng càng làm Dũng sợ. Dũng khóc to hơn. Mọi người gàn bố Dũng: "Anh bình tĩnh, trẻ con chơi với nhau. Thằng bé không làm sao đâu. Sợ quá nó khóc, bôi be bét ra mặt thế. Vết thương nhẹ lắm. Đáng gì đâu. Nó chỉ bằng cái đầu tăm". Bố Dũng quay sang chửi mẹ thiếu trách nhiệm, không băng vết thương cho Dũng, để máu chảy nhiều.

Biết bố Dũng là người đàn ông sợ vợ, xót con, mất bình tĩnh dễ có thể làm điều chẳng hay với con trai của mẹ, bà nội bế vội con sang nhà hàng xóm giấu.

Con được giấu trên gác xép tối om của nhà ông hàng xóm. Buổi tối, bố mẹ xách một làn đường sữa, hoa quả, đồ chơi sang nhà thăm Dũng. Con dại cái mang, mẹ xin lỗi bố mẹ Dũng. Mẹ Dũng đành vui vẻ.

Mọi việc ổn thỏa, mẹ mới sang nhà ông hàng xóm đón con về.

Phải đến một tuần, con không ra đường chơi. Không biết hậu quả của việc cáu giận ném bạn của con đã giúp con rút được ra điều gì. Chỉ biết là từ đó, con tránh làm phiền bố mẹ, tránh giao tiếp. Đến nhà ai chơi, mời con ăn không bao giờ con ăn. Thấy bạn có đồ chơi đẹp, có món ăn con thích, con không xin, không mượn. Con sợ ở nhà một mình, sợ tiếng nói to. Con rất sợ ma...

Không biết sau này, con trai của mẹ sẽ ra sao…

Yến Lê

Nếu có cơ hội đến Điện Biên dịp kỷ niệm 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, nhất định bạn không thể bỏ qua các di tích lịch sử gắn liền với một “thiên sử vàng” của dân tộc Việt Nam; là nơi các thế hệ đi trước đã  hy sinh của bao máu xương để làm nên chiến thắng “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Là đơn vị chủ công trong công tác bảo vệ tuyệt đối an ninh, an toàn các hoạt động kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ nói chung, Lễ diễu binh, diễu hành nói riêng; thực hiện nhiệm vụ bảo vệ vòng trong cùng, các đơn vị của Bộ Tư lệnh Cảnh vệ đã chủ động triển khai lực lượng, trang thiết bị, phương tiện phục vụ công tác bảo vệ.

Ngày 5/5, Cơ quan CSĐT Công an TP Hồ Chí Minh hoàn tất kết luận điều tra, chuyển hồ sơ sang Viện KSND cùng cấp đề nghị truy tố Nguyễn Thanh Tâm (SN 1997, ngụ huyện Củ Chi) về tội: "Giết người" và "Cướp tài sản".

Ngày 4/5, Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc, Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Bộ Công an đã có Thư khen gửi Giám đốc Công an tỉnh Hải Dương; đồng chí Cục trưởng Cục An ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao về thành tích triệt phá nhóm đối tượng hoạt động thu thập, tàng trữ, trao đổi, mua bán trái phép thông tin tài khoản ngân hàng nhằm mục đích lừa đảo chiếm đoạt tài sản, rửa tiền với quy mô rất lớn, lên đến hàng nghìn tỷ đồng.

Hướng tới 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024), 66 năm Ngày Truyền thống lực lượng An ninh chính trị nội bộ (10/5/1958 - 10/5/2024), từ ngày 3 - 5/5, Công an tỉnh Nghệ An tổ chức giao lưu, học tập kinh nghiệm giữa lực lượng làm công tác An ninh chính trị nội bộ các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế và TP Hà Nội.

Sau khi tìm đến các mỏ khai thác đá trái phép, Phạm Ngọc Hùng cùng đồng bọn đã tự xưng là nhà báo, có mối quan hệ quen biết với nhiều lãnh đạo nên đã đòi bảo kê, thu mua đá rồi chiếm đoạt số tiền hơn 500 triệu đồng.

Trước năm 1954, Sân bay Điện Biên vốn là sân bay dã chiến của quân đội Pháp. 70 năm sau, qua nhiều lần nâng cấp, Sân bay Điện Biên đã trở thành sân bay dân dụng hiện đại, đáp ứng khai thác máy bay cỡ lớn, là cầu nối kinh tế tại 6 tỉnh biên giới Tây Bắc.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文