Đắng cay phận đời 'tiếp viên'

08:44 07/04/2015
Với mức thu nhập hơn 20 triệu đồng mỗi tháng nhưng tiếp viên Hồng, quê ở Sóc Trăng vẫn thường xuyên thiếu trước hụt sau. Vì mỗi tháng Hồng phải gởi về quê cho ba mẹ 5 triệu đồng; tiền thuê phòng trọ, ăn uống, phấn son, quần áo… cũng hết ngần ấy, còn lại thì… nuôi trai.

Cuối tháng 3 vừa qua, Công an TP Hồ Chí Minh giải cứu cho 4 cô gái bị giam giữ tại quán karaoke ôm Ngọc Hiếu nằm trên địa bàn phường Cát Lái, quận 2.

Vụ việc ngay lập tức được dư luận quan tâm, bởi lẽ, kể từ sau khi “tổ quỷ” massage Tân Hoàng Phát (ở quận Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh) bị triệt xóa vào năm 2008 với hàng chục cô gái được giải thoát thì vụ giải thoát tiếp viên lần này là rất hiếm trong những năm gần đây.

Tuy nhiên, theo tìm hiểu của chúng tôi, những cô gái đáng thương đó chỉ là “phần nổi của tảng băng chìm” vì hiện nay toàn TP Hồ Chí Minh có hơn 30.000 cơ cở kinh doanh dịch vụ “nhạy cảm”, trong đó có gần 1.000 nhà hàng, hơn 130 cơ sở xông hơi - xoa bóp, hơn 800 tiệm hớt tóc thanh nữ và gần 8.000 quán cà phê có tiếp viên nữ phục vụ.

Mà trong số này có không ít cơ sở hoạt động bia ôm, mại dâm trá hình có hình thức quản tiếp viên tương tự. Tuy nhiên, cuộc sống của người tiếp viên không chỉ bị giam giữ mà còn rơi vào cạm bẫy của các thế lực đen…

Các tiếp viên trong một quán bia ôm.

Trước đây, những kẻ buôn người thường sử dụng các chiêu lừa như giả dạng làm cán bộ nhân sự của công ty, nhà hàng, khách sạn ở TP Hồ Chí Minh về quê tuyển dụng lao động với mức lương cao để lừa các cô gái quê nhẹ dạ.

Chiêu thức này đã lạc hậu, hiện tại bọn buôn người chỉ cần ngồi tại nhà và săn các cô gái trẻ đẹp qua mạng Internet ở khắp nơi trong cả nước.

Sau khi lừa được người chúng liền “bán” lại cho các tụ điểm tệ nạn với giá chỉ 1-2 triệu đồng thông qua hình thức “môi giới việc làm”.

Khi rơi vào ổ tệ nạn, không ít cô gái phản kháng, tìm cách bỏ trốn nhưng cũng rất nhiều người mờ mắt trước đồng tiền đã nhanh chóng thích nghi và cuộc đời của họ bắt đầu với những tháng ngày vui buồn xen lẫn chua cay. 

Thủy, quê An Giang “đầu quân” cho quán bia ôm H.L. ở quận Bình Thạnh. Quán luôn có từ 20-30 tiếp viên do 2 quản lý điều hành.

Lúc mới vào làm, nắm được gia cảnh của Thủy, “má mì” Lan ra chiều thương cảm: “Thấy hoàn cảnh của con má tội nghiệp quá, để má giới thiệu cho con vay 30 triệu đồng gửi về cho ba mẹ lợp lại mái nhà. Mỗi ngày trả lãi có 300 ngàn đồng à, khi nào trả vốn cũng được”.

Thấy mỗi ngày kiếm bèo lắm cũng được 500 ngàn đồng nên Lan liền gật đầu và không quên cảm ơn má mì đã “chiếu cố” đến mình.

Những cô gái khác nghe vậy cũng nài nỉ má mì giới thiệu cho mình vay vì nhà đứa nào cũng có hoàn cảnh khó khăn nhưng: “Tụi bây thông cảm cho má, đứa nào “ngon lành” thì mới có nhiều khách chứ “hàng thường thường” kiếm tiền “boa” sao đủ trả lãi, mắc công má phải gánh nợ”.

Thế là hàng đêm, sau giờ “tan ca”, các tiếp viên vay nợ đều phải đưa tiền cho “má” để “má” giao lại cho đối tượng cho vay nặng lãi để kiếm tiền “cò”.

Nhiều lúc ế khách, không đủ tiền trả lãi thì “má” giới thiệu đi khách qua đêm, thế là trở thành gái mại dâm.

Khi cho vay như vậy những kẻ cho vay nặng lãi không bao giờ đặt vấn đề trả vốn vì chỉ cần thu lãi hơn 3 tháng là đã hoàn vốn.

Thế là chúng câu kết với má mì “bóp cổ” tiếp viên để các cô không thể tích lũy nhiều tiền nhằm trả nợ vay. Chiêu phổ biến nhất mà “má” áp dụng là xếp “tua” ngồi với khách.

Theo qui định của bất kỳ quán bia ôm nào, tiếp viên ngồi với khách phải được bố trí xoay “tua” để đảm bảo công bằng. Nhưng nếu “má” thương đứa nào thì “má” có quyền “nhét” vào bất cứ lúc nào với lý do khách yêu cầu.

Đặc biệt hơn “má” còn phối hợp với các tay ghi đề và “khuyến khích” tiếp viên đánh đề để “má” hưởng hoa hồng.

Bên cạnh đó “má” còn tổ chức chơi đánh bài nhưng lúc nào má cũng thắng. Vì đứa nào mà ăn tiền của “má” thì “má” sẽ không bố trí cho tiếp khách, đi khách…

Với những khoản chi như vậy nên dù có thu nhập vài chục triệu đồng tiền “boa” mỗi tháng nhưng các tiếp viên lúc nào cũng trắng tay mà nợ nần thì vẫn còn đó.

Nhiều cô thấy mình không có đường ra định bỏ trốn nhưng vì bị thu hết giấy tờ tùy thân, bị kẻ cho vay hù dọa sẽ “làm thịt”, sẽ tìm đến tận quê để đòi nợ nên đành cắn răng “chịu đấm ăn xôi”.

Không vay mượn nợ, không bị má mì bóc lột dã man nhưng nhiều tiếp viên ở các quán bia ôm cũng phải giam mình trong thế giới tệ nạn.

Với mức thu nhập hơn 20 triệu đồng mỗi tháng nhưng tiếp viên Hồng, quê ở Sóc Trăng vẫn thường xuyên thiếu trước hụt sau. Vì mỗi tháng Hồng phải gởi về quê cho ba mẹ 5 triệu đồng; tiền thuê phòng trọ, ăn uống, phấn son, quần áo… cũng hết ngần ấy, còn lại thì… nuôi trai.

Mà những kẻ cặp kè với gái bia ôm đều không phải tay vừa, không “đầu trộm đuôi cướp” thì cũng là kẻ ăn không ngồi rồi, nghiện heroin, bài bạc.

Sở dĩ các cô chọn những gã trai này vì họ khó có thể tìm được bạn trai là một nam sinh hay người đứng đắn để chia sẻ những buồn vui.

Ngoài ra những gã giang hồ này còn là chỗ dựa cho họ trong thế giới tệ nạn đầy rẫy bạo lực, lọc lừa, xảo trá.

Hồng bảo rằng “nồi nào úp vung nấy”, bản thân cô cũng cảm thấy hạnh phúc dù ngày nào cũng phải bung tiền ra để nuôi “người chồng” tối ngày chỉ biết bài bạc, rượu chè. Thậm chí những lúc nợ nần, tay này còn bắt mối để Hồng bán dâm cho khách…

Vì sao các cô gái tự trói cuộc đời mình dù đã có khá nhiều bài học nhãn tiền? Lý giải việc này là không khó vì qua tìm hiểu của chúng tôi, những cô gái bị ép buộc hay cố ý tìm đến con đường tệ nạn đều có điểm chung nhất là trình độ hạn chế, không có tay nghề, họ dễ dàng sa ngã vào con đường tệ nạn và không ít cô đã lún sâu vào con đường tội lỗi.

Đến khi qua cái thời xuân sắc, họ chỉ còn lại tấm thân tàn, còn tiền bạc thì “của thiên trả địa”. Lúc này họ mới được thả lỏng hoặc “chuyển nhượng” cho các tụ điểm tệ nạn “bèo” khác.

Thực tế cho thấy, sau vài năm phục vụ cho các ổ tệ nạn, các cô gái rất khó có thể hoàn lương và làm những công việc nặng nhọc để kiếm đồng tiền chân chính.

Vậy là những nạn nhân ngày nào rất dễ trở thành những “má mì”, những gái làng chơi thực thụ…Và con đường “hoàn lương” vẫn quá xa với các cô.

Mã Hải

Ngày 15/3/2024, trái tim của nữ biệt động thành Nguyễn Thị Mai (SN 1943) với biệt danh “con thoi sắt” đã ngừng đập. Bà là một trong những nữ biệt động thành đã cống hiến cả tuổi thanh xuân cho cuộc kháng chiến giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước.

Đến hôm nay, ông Đạt vẫn nhớ như in từng giây phút của ngày lịch sử 49 năm về trước. Hôm ấy, ông ôm máy ảnh lao ra đường phố Sài Gòn với bầu máu nóng của chàng trai vừa 19 tuổi, chụp những tấm ảnh về thời khắc giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Dịp lễ 30/4 và 1/5, Công an tỉnh Tiền Giang đã huy động 100% lực lượng CSGT làm nhiệm vụ điều tiết, phân luồng, tránh ùn tắc giao thông, đồng thời tăng cường công tác tuần tra kiểm soát, xử lý các hành vi vi phạm trật tự an toàn giao thông, đặc biệt là vi phạm về nồng độ cồn.

Bảo tàng Biệt động Sài Gòn - Gia Định (số 145 Trần Quang Khải quận 1, TP Hồ Chí Minh) là bảo tàng tư nhân đầu tiên tại TP Hồ Chí Minh và là bảo tàng duy nhất tại Việt Nam về lực lượng biệt động Sài Gòn - Gia Định. Bảo tàng nằm trong di tích, địa điểm trước đây thuộc nghiệp đoàn Ngọc Quế - cơ sở bí mật của lực lượng biệt động Sài Gòn thuộc sở hữu của gia đình Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân (LLVTND) Trần Văn Lai.

Sáng 30/4, Công an huyện Quế Sơn (Quảng Nam) cho biết, lực lượng chức năng vừa dập tắt vụ cháy lớn xảy ra tại Cửa hàng điện tử - điện lạnh Ninh Trang (thị trấn Đông Phú, huyện Quế Sơn). Vụ cháy không gây thiệt hại về người, song đã thiêu rụi nhiều tài sản có giá trị trong cửa hàng.

Mới đây, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky ra một tuyên bố cho biết, Kiev đặt nhiều kỳ vọng vào Hội nghị Thượng đỉnh Hòa bình cho Ukraine, được lên kế hoạch tổ chức vào tháng 6 tới tại Thụy Sĩ.

Cả nước ghi nhận 207 ca mắc sởi, tăng 2,7 lần so với cùng kỳ năm 2023. Nếu như 4 tháng đầu năm ngoái, Hà Nội không ghi nhận ca ho gà nào thì năm nay số mắc tăng 8 lần. Theo nhận định của chuyên gia dịch tễ, thời gian tới có thể tiếp tục ghi nhận một số ca mắc mới, các ổ dịch nhất là tại những nơi có tỷ lệ tiêm chủng thấp sẽ có nguy cơ tăng cao.

Nhà đầu tư cho rằng do địa phương chưa được Thủ tướng phê duyệt dự án này vào trong danh mục dự án ưu tiên đầu tư thời kỳ 2021 - 2030, tầm nhìn đến 2050; trong khi chính quyền thì báo cáo do nhà đầu tư chưa hoàn thành thủ tục bổ sung mục tiêu hoạt động kinh doanh đặt cược đua chó. Do vậy, từ năm 2016 đến nay, trường đua chó trị giá 300 tỷ vẫn phơi sương cùng tuế nguyệt.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文