Hương khói thật thà

15:30 07/02/2025

Thắp hương để làm gì. Từ bé đến giờ tôi chưa hỏi ai câu ấy, vì biết rằng mỗi người lớn, mỗi thời khắc khác nhau sẽ có một câu trả lời khác nhau và chắc chắn rằng đáp án nào cũng đáng tin. Thì thôi, so với ngàn năm, so với ông Bành... mình còn trẻ chán. Mình cứ tự vấn tự đáp, mỗi lần một đáp án… như thế có phải mỗi ngày thêm một lớn khôn?

Nhớ ngày nhỏ, chừng lớp một, hai, ba, bốn... hồi đó cả nhà tôi vẫn cư ngụ ở làng (làng Kẹ Thạng, xã Mỹ Trạch, tỉnh Quảng Bình) một cái làng không xa quốc lộ là mấy, nhưng nó âm u, um tùm, không điện, không đường, không lối nào ra lối nào, giao thông trong làng được gọi là lối...  Lối su ông Bồi, lối cạn ông Trì, lối cao ông Sơn, lối thấp ông Nguyên...  (làng gọi tên đường theo cách gọi tùy theo đặc điểm địa hình và cái lối ấy đi qua trước mặt sau lưng một nhà nào đấy), cũng hay!

dâng hương ngày tết.jpg -0
Dâng hương ngày Tết.

Chẳng riêng gì mùa mưa mà mùa nào cũng buồn, nóc nhà tranh, nhà ngói nào cũng khuất che bởi lá tre, lá thị, lá mít, lá khế... và khói bếp. Ngõ nhà, ai sang và siêng thì hàng chè tàu, hàng dâm bụt, hàng cây bồ ngót được cắt tỉa vuông vắn, ai nhác và "bất cần" thì cây gì mọc lên nếu không va vấp chân cẳng thì cứ để thế cho nó mọc lên thành cây thành cọc tạo lối ra vào, cũng hay?!

Làng tôi nhỏ bên sông/ nửa đồi núi/ nửa ruộng đồng/ sông bao quanh làng bốn bến đò ngang. Mở đầu bài thơ “Làng tôi” (đã đăng trên Văn nghệ Quân đội) tôi đã nhớ làng tôi bằng những hình ảnh ấy. Nhìn từ trên cao dáng dấp làng tôi như một vầng trăng khuyết, như cái lưỡi liềm. Bốn bến đò ngang nối làng tôi với Ba Cồn, Thông Thống, Minh Lệ, Quảng Hòa. Bốn bến đò ngang quanh năm dường như chỉ phục vụ cho các bà các mẹ đi chợ, mà phần nhiều là chợ dịp Tết, chợ phiên một, phiên sáu Ba Đồn...

Đi chợ Mới, hoặc chợ Ba Đồn phải dậy từ lúc gà gáy mới kịp đò ngang, đi chợ Hạ (chợ ở làng Hạ Trạch, làng của nhà thơ Lưu Trọng Lư) cũng thể... ba bốn giờ sáng là lộc tộc triêng gióng í ới nhau đi, muộn thì chợ chẳng còn chi để bán mua. Gánh khoai, gánh khế, rổ thị... tất bật xuống chợ... vừa bán vừa tháo... đôi khi chỉ đổi được mớ cá mớ tép long tong. Viết đến đây, nước mắt tôi tự chảy ra... thương, có lẽ tôi thương tôi, thương mẹ tôi, thương cả làng, thương cây khế cây tre cây mít... thương một thời. Thương!

Dịp Tết hay khi nhà có kỵ chạp, mẹ tôi thường phải đi chợ từ sớm khuya, từ bao nặng nhọc và mong manh như thế. Mẹ ơi, mẹ còn nhớ mình đã từng phấp phỏm, lo toan, đã từng phải gánh cả gánh khế, gánh mít... chỉ để bán tháo cho nhanh kịp tiền mua mấy lạng thịt về thắp hương cúng ông bà? Ngoài dăm ba lạng thịt thiêng, thì những dịp ấy, về cùng thúng chợ mẹ tôi luôn có ba thẻ nhang, và tôi vui sướng khi được mẹ tôi sai "mang mấy thẻ nhang đặt lên bàn thờ chặp rồi thắp" và, khi cỗ bát đã xong tôi luôn được mẹ tôi sai "thắp hương đi cu nậy".

Tôi vui sướng, có lẽ vì tôi là trai lớn trong nhà, vì tôi là cháu đích tôn, ba tôi ngày đó làm tuyên huấn trên huyện, ít khi về làng và rất "cách mạng" ít quan tâm chuyện khói nhang...  nên tôi luôn được mẹ tôi phân công nhiệm vụ thắp nhang lên bàn thờ, tôi thấy tôi quan trọng, tôi thấy tôi như một người đưa tin giữa thần linh và trần tục. Tôi mân mê chân nhang, tôi sờ nhè nhẹ từ chân tới ngọn, tôi ngửi sống khi nhang chưa thắp và ngày đó luôn tự hỏi "ai đã nghĩ ra nhang, họ làm nhang bằng gì... " và rồi tự phục: họ tài thế!

Nhang ngày đó khác nhang bây giờ, chân nhang to, vuông và luôn được quét, nhúng màu hồng hồng, phần để thắp, để cháy luôn có màu đen đen, xù xì không trơn láng đều tăm tắp như bây giờ, ấy là hình thức... còn khi đốt lên, khói xanh, khói mỏng và thơm dễ chịu. Ngửi khói nhang là như ngửi được cả sự gần gụi, ngửi được cả sự bao bọc chở che cho bao đói lạnh và âu lo, ngửi được cả bao nhiêu gửi gắm và kỳ vọng. Lạy ông lạy bà, lạy trời lạy đất, lạy mưa thuận gió hòa, lạy mùa màng khấm khá... Mẹ ơi, mẹ còn nhớ mẹ đã khấn như thế mỗi dịp tết nhất, giỗ chạp trước bàn thờ tổ tiên?

Mâm cỗ đã xong xuôi, bếp núc đã gọn gàng, khói từ ngọn nhang đã mong manh và mềm mại uốn lượn từ từ bay lên, ấy là lúc mẹ tôi cứ qua lại ngó nghiêng bàn thờ...  Lúc xích cái dĩa thịt, lúc dịch cái dĩa xôi... cứ như thể mẹ tôi muốn đưa đồ cúng, đưa những gì thơm thảo gần hơn với hồn vía ông bà. Mẹ tôi lầm rầm những điều ước muốn: lạy ông lạy bà... lạy trời lạy đất... trong lời khấn nhỏ của mẹ, tôi nghe những lo toan cơm áo ruộng vườn...

Mẹ tôi nông dân, cả đời úp mặt ruộng cằn nương cộc, lúa khoai chẳng đủ qua mùa giáp hạt, mẹ chẳng ước gì cho mẹ, chỉ ước đủ no khoai no sắn cho chúng tôi. Những khi ấy trên khuôn mặt ba tôi như có nụ cười huyền bí, tôi không hiểu ba tôi vui hay buồn, ba tôi gửi gắm gì với khói hương, ba tôi bài trừ mê tín, không hào hứng với cúng bái. Và, đôi khi ba tôi phản đối chuyện thờ cúng, khói hương. Thế nhưng, có một lần nhân chuyến công tác (hình như đi đại hội, hội nghị gì đó từ trung ương về, trong hành lý ba tôi lôi ra một bó hương to, màu vàng óng đều tăm tắp "hương Hà Nội" ba tôi bảo: Thơm lắm, tốt lắm!

Ba tôi theo khói hương lên giời 19 năm rồi, mỗi dịp tết, dịp giỗ, trước di ảnh ba, mẹ tôi vẫn cắm mấy cây nhang thơm và khấn nhỏ "ông sống khôn chết thiêng... ", khói nhè nhẹ xanh, khuôn mặt ba tôi cũng một nụ cười thầm... dường như khói hương thật thà đã thấm?

Tôi thích mùi khói nhang, nhất là loại nhang Hà Nội, nhang mộc, nhang quê truyền thống (sau này có nhang trầm - nhưng phải là mùi tự nhiên) còn mùi nhân tạo thì đụng cái là bật ngay…dị ứng một cách sâu sắc.

Thế nên, cứ về nhà thấy hương là thắp bất kể ngày giờ, Rằm, mùng Một, lễ Tết và ngày thường thì khói từ nhang khi bay lên có khác gì nhau? Chắc thế, không riêng gì tôi mà bất kỳ ai thì tâm trạng người ngửi cũng không khác mấy giữa ngày linh thiêng và ngày bình thường?! Bởi theo tôi linh thiêng xuất phát từ ý niệm khi ngắm khói, ngửi khói và thấy khói như là nguồn mạch thông động giữa sự sống của người đang sống và người đã khuất.

***

Tôi thích khói hương, khói hương thật thà. Nhưng tôi không thích đốt giấy, bởi mùi khói đốt giấy làm tôi khó thở và tôi thấy những tờ giấy rất đẹp, màu hồng, màu xanh, màu vàng, màu đỏ...  nếu dùng nó để vẽ, viết nên điều gì đó hay ho có lẽ sẽ linh nghiệm hơn cho người sống. Đốt giấy, với tôi chẳng chút nào thi vị, phải chăng vì tôi không thích cái thành ngữ "theo ma mặc áo giấy"...  "theo ma... " nghe nó tách bạch lạnh lùng với hồn vía ông bà chúng ta quá!

Tôi thích khói hương, khói hương thật thà, khói hương như một đức tin và tôi thích trò chuyện với nó. Có phải người ta thắp hương vì thế không?

Hồ Minh Tâm

Những ngày qua, hai tuyến đường Võ Chí Công và Phạm Văn Đồng (Hà Nội) đang được thi công lắp đặt hệ thống rào cứng, biển báo nhằm phân chia phương tiện ô tô với xe máy. Đây không phải lần đầu tiên Hà Nội thực hiện việc này nhưng lại nhằm đưa tới thông điệp mạnh mẽ, nâng cao hiệu quả đảm bảo ATGT trên địa bàn Thủ đô, giảm xung đột giữa các phương tiện và hơn hết là ngăn chặn thói xấu của một bộ phận người dân luôn tìm cách vi phạm, qua đó nâng cao ý thức tuân thủ luật giao thông.

Tiếp tục điều tra mở rộng chuyên án ma túy cần sa trên không gian mạng, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Quảng Ninh đã khởi tố, bắt giữ tổng số 26 đối tượng trong đường dây với số lượng ma túy cần sa mua bán, tiêu thụ đặc biệt lớn.

Thông tin từ Trung tâm dự báo khí tượng thủy văn Quốc gia, đêm qua (21/6), khu vực các tỉnh Sơn La, Yên Bái, Hòa Bình, Tuyên Quang, Bắc Kạn, Phú Thọ, Thái Nguyên, Bắc Giang, Vĩnh Phúc, Hà Nội có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ có nơi mưa rất to. Lượng mưa nhiều nơi trên 100mm như: Lập Chiêng (Hòa Bình) 209.8mm, Chợ Cháy (Hà Nội) 143.4mm, Phúc Ninh (Tuyên Quang) 119.8mm, Xuân Đài (Phú Thọ) 110.6mm…

Ngày 21/6, Bộ Tài chính tổ chức Hội nghị lấy ý kiến về Nghị định quy định cơ chế, chính sách hợp tác công - tư trong khoa học công nghệ (KHCN), đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số. Bộ trưởng Nguyễn Văn Thắng chủ trì hội nghị. Dự kiến khi được thông qua, đây sẽ là cơ sở pháp lý hết sức quan trọng trong hợp tác công - tư, động lực mới cho phát triển KHCN quốc gia.

Từ công tác quản lý địa bàn, quản lý đối tượng ma túy trên địa bàn tỉnh, lực lượng CSĐT tội phạm về ma túy Công an tỉnh Quảng Ninh đã phát hiện và triệt phá một đường dây vận chuyển, mua bán trái phép chất ma túy liên tỉnh, xuyên quốc gia. Đường dây này tổ chức vận chuyển ma túy tổng hợp từ biên giới Lào đến Kon Tum rồi về Quảng Ninh tiêu thụ.

Liên quan đến vụ việc hàng loạt bao bì chai nước mắm mang nhãn hiệu “Chắt cá cơm”, “Cá cơm vàng”, “Thơm ngon tinh khiết”, trên các bao bì có ghi rõ nơi sản xuất tại tỉnh Thanh Hóa bị vứt bỏ tại xã Tam Thái, huyện Phú Ninh, tỉnh Quảng Nam, gây dư luận không tốt và ảnh hưởng đến uy tín sản phẩm nước mắm truyền thống của địa phương, Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an tỉnh Thanh Hóa đã nhanh chóng vào cuộc, tiến hành kiểm tra, xác minh làm rõ vụ việc…

Hội Báo toàn quốc năm 2025 với chủ đề "Báo chí Việt Nam Trung thành, Sáng tạo, Bản lĩnh, Đổi mới vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc” đã chính thức bế mạc tại Hà Nội vào chiều 21/6. Hội Báo không chỉ là ngày hội lớn của giới báo chí cả nước mà còn là dịp để những người làm báo cùng ôn lại truyền thống vẻ vang, tự hào; tôn vinh xứng đáng những thành quả, đóng góp và sự hy sinh thầm lặng của người làm báo trong suốt một thế kỷ.

Ngày 21/6, tại Đồng Nai, Trường Cao đẳng ANND I (Bộ Công an) đã tổ chức Chung kết cuộc thi “Hùng biện Tiếng Việt” lần thứ II cho học viên là cán bộ Bộ nội vụ Vương quốc Campuchia và tổ chức Lễ bế giảng khóa Q3TC – Khóa Đào tạo Trung cấp, Ngành Trinh sát an ninh cho cán bộ Bộ nội vụ Vương quốc Campuchia, niên khóa 2023-2025.

Từ ngày 1/7/2025, cá nhân là người Việt Nam được cấp số định danh cá nhân theo quy định của pháp luật về căn cước công dân thuộc trường hợp sử dụng số định danh cá nhân thay cho mã số thuế. Đồng thời, số định danh cá nhân của người đại diện hộ gia đình, đại diện hộ kinh doanh, cá nhân kinh doanh cũng được sử dụng thay cho mã số thuế của hộ gia đình, hộ kinh doanh, cá nhân kinh doanh đó.

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.