Năm hổ nói chuyện… báo

10:30 17/02/2010
Cuối năm, tiếp xúc với một ông bạn quan chức đầu tỉnh, ông ấy thẳng tưng: Xưa người ta sợ hổ, nay người ta sợ báo. Báo ở đây là phương tiện thông tin đại chúng. Ngẫm cũng đáng nghĩ. Câu nói vừa hàm chứa trách móc, răn đe và nhiều phần ghét bỏ.

Ai sợ báo?

Trước hết, có lẽ là mấy ông làm ăn tào lao. Báo chí là đưa tin. Thói thường tốt khoe xấu che. Ai chẳng muốn che cái xấu. Nhưng quả là khó làm điều đó với mấy ông nhà báo mắt diều hâu, mũi chó sói. Nhất là mấy tay nhà báo cực đoan, chuyên đi săn tin kiểu một tin xấu là một tin tốt.

Báo chí làm sáng tỏ những vấn đề cuộc sống đặt ra. Ông nào khuất tất hẳn phải sợ báo. (Mà ngay cả chữ khuất tất ở đây cũng cần phải làm sáng tỏ, xưa nó mang nghĩa là khuỵu đầu gối xuống, nay lại chuyển nghĩa là làm điều gì đó mờ ám. Thế đấy, nhà báo luôn nhiều việc và... lắm chuyện đến phát sợ!).

Chẳng sợ mà công chức bây giờ ghi vào vạt áo phương châm: Không dây với nhà báo (Không lếu láo với cấp trên/Không đưa hết tiền cho vợ). Quan chức cũng truyền cho nhau 5 điều răn: Không lơ là với nhà báo (Không lếu láo với cấp trên/Không quên các bậc tiền bối/Không bối rối với chị em/ Không lèm nhèm với cấp dưới).

Báo có đáng sợ?

Xin thưa, câu trả lời là có. Đây là vấn đề toàn cầu. Trong một bài phát biểu sau khi mãn nhiệm, cựu Thủ tướng Anh Tony Blair nói: Báo chí truyền thông 24 giờ ngày nay như con thú hoang, nó đang xé con người và thanh danh trong đời sống xã hội của họ ra thành từng mảnh.

Ông nhấn mạnh, ông nói ra điều này không phải như một lời phàn nàn, mà như một đối chứng sau 10 năm ở ngôi cao quyền lực trong vai trò Thủ tướng, te tua nhiều với báo chí - truyền thông và đã trải nhiều kinh nghiệm thương đau, cả vui lẫn buồn. (Prime Minister Tony Blair’s Reuters speech on public life on 12 June 2007)

Theo nhà báo Ola Sigvardsson, Tổng Biên tập báo Corren, Thuỵ Điển, trong hơn 250 năm hình thành báo chí tự do ở nước này, có ít nhất 3 lần các chính khách e sợ báo chí và muốn hạn chế báo chí, muốn trói chân chú báo đáng sợ.

Đấy là từ 1766, khi vương quyền được nới lỏng, công cuộc đổi mới báo chí diễn ra mạnh mẽ, báo chí được tự do viết, nhưng nhìn lại báo chí thời đó sẽ thấy nhiều phản cảm so với ngày nay.

Lần thứ hai vào những năm sau 1915, bùng nổ số lượng người đọc báo. Nhiều tờ báo mới ra đời, tự do cạnh tranh, tự do viết về bạo lực đẫm máu, tình dục... Các chính trị gia lại muốn kìm hãm báo chí.

Đến năm 1960, báo chí một lần nữa lại đứng trước nguy cơ bị  siết lại khi nó đi vượt quá giới hạn đạo đức xã hội, nghề nghiệp. Cả 3 lần, sự kìm hãm báo chí đều không xảy ra, bởi báo chí đã tự điều chỉnh kịp thời với 3 gói giải pháp: Lập câu lạc bộ những nhà xuất bản báo để đưa ra đạo đức báo chí (1784), lập toà án danh dự để bảo vệ người bị báo chí xúc phạm (1916), lập tổ chức tự thanh tra báo chí (1960).

Sau mỗi lần như vậy, con báo giấy lại tiến hoá hơn rất nhiều về đạo đức, về tính nghiêm túc và tính chuyên nghiệp.

Quá trình tiến hóa với sự khẳng định của vai trò đạo đức báo chí đã làm cho báo chí Thụy Điển ngày càng chuyên nghiệp và đáng tin cậy. Nhưng, đến nay, truyền thông ở Thụy Điển lại nảy sinh vấn đề mới, không phải ở báo chí mà là ở internet.

Con báo điện tử mới thật là ngông cuồng và hung hãn. Con báo điện tử ngày nay mới thật là đáng sợ. Những gì mà báo in đã không còn làm vì đạo đức, thì báo điện tử sẵn sàng làm. Thuỵ Điển bây giờ đang muốn sửa đổi luật báo chí, điều chỉnh cả internet, nhưng họ lại còn ngần ngại không biết có làm hạn chế tự do báo chí đi không?

Bởi, cũng giống như lời ông Tony Blair đã dẫn ở trên, một mặt ông cay đắng với báo chí truyền thông 24 giờ, mặt khác ông cũng khẳng định: Báo chí tự do là một phần quan trọng của xã hội tự do.

Let it be

Như vậy, trên phạm vi thế giới, trải mấy trăm năm, kéo dài đến xã hội văn minh ngày nay, rất nhiều lần người ta sợ, muốn buộc chân báo lại. Tuy nhiên, người ta đã rất minh triết khi đã không làm điều đó, mà chỉ tác động để nó tự điều chỉnh theo hướng luật pháp, đạo đức, chuyên nghiệp.

Ở Việt Nam cũng không khác. Phương châm quản lý tốt để phát triển tốt cũng là một quan điểm tích cực và tiến bộ không kém các nước có lịch sử báo chí dài hơn gấp đôi. Dự án liên kết quốc tế để phát triển báo chí Việt Nam do Cục Báo chí trực tiếp xây dựng và thực hiện trong hơn một thập niên qua là minh chứng, làm nên một diện mạo đổi thay đáng ngạc nhiên.

Một vài quan chức đầu tỉnh nào đó, nếu có ghét bỏ hổ hay báo thì cũng dễ hiểu, khi họ chỉ nhìn vào mặt trái của tấm huy chương. Sự nhìn nhận có tính cá nhân, nhất thời và phiến diện có thể gây tổn thất cho cân bằng sinh thái xã hội. 

Theo G. Troieponski, ở Liên Xô trước đây, một dạo Liên đoàn săn bắn ra quyết định về việc cần tiêu diệt chim ác là, dường như là trên cơ sở quan sát của một số nhà sinh vật học nào đó.

Người ta nghĩ ác là chuyên đi phá hoại các tổ chim, đánh cắp trứng. Mà không nghĩ rằng nhờ ác là, các loài chim biết xây tổ tốt hơn. Tận diệt ác là để cứu rừng nhưng thực tế là làm chết rừng. Bởi chúng là những chiến sỹ vệ sinh viên xuất sắc và là bạn đường của xã hội loài người. Nó giúp làm sạch rác rưởi, cũng như nhà văn trào phúng quét sạch những rác rưởi tinh thần trong xã hội.

Rồi diều hâu, rồi quạ xám, cũng bị số phận định đoạt oan khuất như vậy. Đặc biệt là chó sói. Diệt được một con chó sói được thưởng 300 rúp. Nộp một cặp cẳng diều hâu hoặc ác là được thưởng 10 côpêc (tiền cũ).

Mọi việc đã khác ngay sau đó, lệnh cấm tiêu diệt được phát ra mạnh mẽ hơn cả lệnh tiêu diệt. Còn giờ thì chiến dịch bảo vệ động vật hoang dã đang triển khai ráo riết trên toàn thế giới, như là chuyện đương nhiên.

Người ta không ai còn nghĩ khác, không ai còn sợ ác là, sợ quạ xám, sợ chó sói.

Và cũng sẽ không ai còn sợ...báo!

Trong một bài phát biểu sau khi đã mãn nhiệm, cựu Thủ tướng Anh Tony Blair nói: Báo chí truyền thông 24 giờ ngày nay như con thú hoang, nó đang xé con người và thanh danh của họ ra thành từng mảnh.

(it is like a feral beast, just tearing people and reputations to bits)

Theo tienphongonline

Chiều 8/5, một phụ huynh của Trường Mầm non Việt Úc (đường Trần Việt Châu, phường An Hòa, quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ) dẫn con đến Văn phòng Thường trú Báo CAND khu vực Đồng bằng Sông Cửu Long trình bày về việc con mình bị cô giáo chủ nhiệm đánh. Đáng chú ý, sau khi phụ huynh phản ánh vụ việc đến cơ quan chức năng, thì có 2 người đàn ông lạ mặt, xăm trổ tìm đến nhà đề nghị gia đình rút đơn.

Với nghĩa cử cao đẹp “giọt máu cho đi – cuộc đời ở lại”, Thượng úy Biện Thanh Sơn, cán bộ Đội CSGT trật tự Công an TP Hà Tĩnh (tỉnh Hà Tĩnh) góp phần làm đẹp hơn hình ảnh người cán bộ CAND vì nước quên thân, vì dân phục vụ.

Một trong những yêu cầu mà Sở Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) Hà Nội đặt ra đối với các Phòng GD&ĐT là rà soát, kiểm tra, xác minh, xử lý nghiêm nếu có tình trạng định hướng cho một số học sinh lớp 9 có kết quả học tập chưa cao không đăng ký tham dự kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 THPT công lập năm học 2024-2025. 

Ngày 8/5, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh An Giang cho biết đã tống đạt các quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt tạm giam và lệnh khám xét nơi ở đối với Hoàng Thị Nga (SN 1975, trú khóm Vĩnh Thành, thị trấn Cái Dầu, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) về tội “Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng”.

Công an phường Gia Hội (TP Huế) đã nhanh chóng xác minh, làm rõ người chuyển nhầm là anh Trần Đức Minh (SN 1991, trú phường Gia Hội). Ngay sau khi xác minh làm rõ, Công an phường Gia Hội đã mời anh Minh đến trụ sở và tiến hành các thủ tục trao trả lại số tiền 160 triệu đồng…

Cửu đỉnh là nguồn tư liệu độc đáo, quý hiếm được giới nghiên cứu trong và ngoài nước rất quan tâm bởi nó mang giá trị nội dung về lịch sử, văn hóa – giáo dục, địa lý, phong thủy, y dược, nghệ thuật thư pháp… Những bản đúc nổi trên Cửu đỉnh cũng đã lưu trữ các giá trị về mối quan hệ giao thoa và tiếp xúc văn hóa xã hội của Việt Nam với các quốc gia trong khu vực Đông Á.

Hoàng Văn Đức và Hà Thúc Nhật đã gây thiệt hại cho Nhà nước số tiền hơn 1,578 tỷ đồng, trong đó 6 gói thầu thiệt hại trên 100 triệu đồng với tổng giá trị 1,477 tỷ đồng… Sau khi thanh lý hợp đồng, các nhà thầu trích lại 2-3% giá trị hợp đồng và Đức đã giao Nhật quản lý số tiền trên.

Ngày 8/5, TAND TP Hà Nội mở phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử bị cáo Chu Vũ Nam (SN 1986, cựu Phó trưởng Phòng vật tư, Bệnh viện Đa khoa huyện Ba Vì, Hà Nội) về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”. Bị cáo Nam được xác định đã làm trái quy định gây thiệt hại ngân sách Nhà nước hơn 1,7 tỷ đồng. 

©2004. Bản quyền thuộc về Báo Công An Nhân Dân.
®Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Công An Nhân Dân.
English | 中文